Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




ĐỨC CHÚA TRỜI GỌI TỘI NHÂN ĐẦU TIÊN –
LẤY TỪ C. H. SPURGEON

GOD CALLS THE FIRST SINNER –
ADAPTED FROM C. H. SPURGEON
(Vietnamese)

Bài giảng được viết bởi Tiến sĩ R. L. Hymers, Jr.
Và được rao giảng bởi Tiến sĩ C. L. Cagan
tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los Angeles
sáng Chúa Nhật ngày 6 tháng 5 năm 2018
A sermon written by Dr. R. L. Hymers, Jr.
and preached by Dr. C. L. Cagan
at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Lord’s Day Morning, May 6, 2018

“Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu?” (Sáng-thế-ký 3:9).


Trong khi đoạn văn dạy chúng ta về sự phân rẽ của tấm lòng con người với Đức Chúa Trời, cho nên con người trốn và không khát khao sự tương giao với Ngài, nó cũng bộc lộ sự ngu dại mà tội lỗi đã gây ra. Tội lỗi làm cho con người ngu dại! Con người trước kia là trong hình ảnh của Đức Chúa Trời, khôn ngoan; bây giờ, từ khi dấu vết của con rắn bước qua bản chất của con người, con người đã trở nên người ngu dại ngạo mạn, nếu con người không phải ngu dại thì có ai lấy lá cây vả che sự loã lồ của tội lỗi? Không phải loài người ngu dại thì đâu cố gắng và ẩn nấp ở dưới những nhánh cây khỏi Đức Chúa Trời biết hết mọi việc? Không phải A-đam biết rằng Đức Chúa Trời lấp kín hết chỗ, ở khắp mọi nơi, từ chỗ cao thiên đàng đến tận sâu thẳm địa ngục, không có gì có thể giấu kín khỏi sự hiểu biết của Ngài? Tuy nhiên, loài người quá dốt nát và ngu, hi vọng có thể trốn thoát khỏi Đức Chúa Trời, và lấy những cây trong Vườn làm chỗ ẩn náu khỏi con mắt nóng cháy của cơn thạnh nộ thiêng liêng! Chà, chúng ta quá ngu dại! Chúng ta lập lại sự dại dột của ông cha đầu tiên của chúng ta mỗi ngày khi chúng ta cố gắng che giấu tội lỗi khỏi lương tâm, và rồi tưởng rằng nó đã được giấu khỏi Đức Chúa Trời, khi chúng ta sợ cái nhìn của con người hơn là tìm cầu Đức Chúa Trời Đời Đời; bởi vì tội lỗi là kín đáo, và chưa có vi phạm trên luật pháp và phong tục xã hội, chúng leo lên giường với tội lỗi vẫn còn trên chúng ta, được thoả mãn bởi vì con người không thấy nó, cho nên vì vậy mà Đức Chúa Trời cũng không nhìn thấy nó. Ôi tội lỗi, ngươi đã làm cho con người hỏi câu hỏi, “Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa?” Và ngươi đã làm cho hắn quên rằng nếu hắn cất lên Thiên Đàng, Đức Chúa Trời cũng ở đó; nếu hắn làm giường trong Địa Ngục, Đức Chúa Trời cũng ở đó, và nếu người đó hỏi, “Chắc hẳn sự tối tăm sẽ che phủ tôi,” ngay cả ban đêm cũng thấp sáng xung quanh hắn!

Nhưng bây giờ, chính Chúa Ngài đến trước A-đam, và ghi chú Ngài đến như thế nào. Ngài dạo bộ đến. Ngài không có vội vàng trừng phạt người phạm tội, không có bay trên cánh gió, không có gấp rút bằng gươm cháy của Ngài khỏi vỏ, nhưng mà dạo bộ trong Vườn. “Trong một ngày mát mẻ” – không phải trong đêm chết ngất khi sự ảm đạm tự nhiên của sự tối tăm có thể tăng thêm sự khiếp sợ của tội phạm; không phải giữa nóng của ban ngày, trừ phi hắn tưởng rằng Đức Chúa Trời đến trong sự nóng của nồng nàn; không phải sáng sớm, làm như Ngài gấp rút để phán xét, nhưng gần cuối ngày, vì Đức Chúa Trời nhẫn nại, chậm nóng giận, và đầy nhơn từ. Ngài đến trong buổi chiều mát mẻ, khi mặt trời đang lặn, khi sương bắt đầu khóc cho sự khốn khổ của con người, khi gió nhẹ nhàng với hơi thở nhân từ hà hơi trên má nóng của sự sợ hải! Ngài đến khi đất im lặng, và con người có thể ngẫm nghĩ, và khi Thiên Đàng thắp sáng đèn chiều lên, người đó có thể có hi vọng trong tối tăm – lúc đó và tới khi đó – Đức Chúa Trời đến Vườn. A-đam chạy và cố tìm để tránh chính Đức Chúa Trời là Đấng mà ông từng gặp với sự tự tin, và với Đấng mà ông đã có tương giao, trò chuyện với Ngài như một người trò chuyện cùng bạn mình. Và bây giờ, nghe tiếng của Đức Chúa Trời khi Ngài gọi, “A-đam ngươi ở đâu?” Ôi, trong câu ngắn ngủi đó có sự thật về Đức Chúa Trời! Nó cho thấy A-đam bị hư mất, bằng không Đức Chúa Trời sẽ không cần phải hỏi ông ở đâu. Cho đến khi chúng ta mất một cái gì đó, còn không thì chúng ta không cần hỏi đến nó. Nhưng khi Đức Chúa Trời hỏi, “A-đam, ngươi ở đâu?” là tiếng của một người chăn chiên tìm hiểu về chiên đi lạc của mình. Tốt hơn nữa, là tiếng kêu của cha mẹ yêu thương dò hỏi người con đã chạy khỏi mình, “Con ở đâu?” Chỉ có ba chữ thôi mà đã cho thấy bạn đã lạc mất. Khi chính Đức Chúa Trời hỏi ông ở đâu, ông chắc hư mất trong ý nghĩa tồi tệ hơn mà bạn và tôi vẫn chưa biết hết hoàn toàn! Nhưng rồi, có sự nhân từ ở đây, bởi vì nó cho thấy rằng Đức Chúa Trời có ý định nhân từ trên con người bằng không Ngài đã để con người tiếp tục hư mất, và sẽ không có gọi, “Con ở đâu?” Con người không có hỏi han cái mà họ không xem quí giá. Có một bài giảng phúc âm, tôi nghĩ, trong ba chữ thiêng liêng trong khi chúng thấm nhuần chổ dày đặc của Vườn. “Con ở đâu?” Đức Chúa Trời của bạn không đồng ý để mất bạn, Ngài đã đến để tìm bạn, cũng như Ngài cố để đến trong hình người của Con Ngài, không chỉ để tìm, nhưng để cứu những gì bây giờ đã mất! “Con ở đâu, A-đam?” Ồ, nếu Đức Chúa Trời có ý để phá huỷ chủng tộc nhân loại, Ngài đã sai sấm chớp, và đốt cháy những cây, và để tro của tội nhân nằm dưới cái nhìn chằm chằm giận dữ của Ngài! Ngài đã luồng vào gió lớn, và trong cơn bảo, và giật mạnh những cây sâu xuống tận gốc rễ, và Ngài sẽ nói, “Ngươi ở đây rồi, đồ nổi loạn! Kẻ phản nghịch! Hãy để Địa Ngục mở ra trước ngươi, và nuốt ngươi mãi mãi!” Nhưng không, Ngài yêu thương con người; Ngài quan tâm hắn, và vì thế bây giờ hỏi hắn ở đâu bằng những lời yêu thương, “A-đam, con ở đâu, con ở đâu?”

Câu hỏi mà Chúa đã hỏi A-đam có thể được dùng trong bốn cách khác nhau. Chúng ta thật sự không biết ý chính xác mà Chúa định nó – có thể là hầu hết – vì trong lúc nào trong sự bày tỏ của Đấng Thánh, có chiều sâu lớn ẩn náu ở dưới. Lời của chúng ta, nếu chúng chỉ cho một ý nghĩa, làm tốt; nhưng Chúa biết nói làm sao để Ngài có thể dạy bảo nhiều lẻ thật trong vài lời. Chúng ta cho ít trong điều nhiều – Đức Chúa Trời cho nhiều trong điều ít! Nhiều lời và ít ý nghĩa – đây là quá thường trong luật nói của con người. Ít lời và nhiều ý nghĩa – đây là luật của Đức Chúa Trời. Chúng ta cho vàng đập ra thành lá; Đức Chúa Trời ban thỏi vàng khi Ngài phán! Chúng ta dùng chỉ là sự giữa của đá chạm; Đức Chúa Trời nhỏ ngọc trai từ môi Ngài mỗi lần Ngài phán cùng chúng ta! Mà chúng ta cũng không, có thể, ngay cả trong đời đời, biết lời của Đức Chúa Trời thiêng liêng như thế nào – chính Ngài như thế nào, quá chừng bao la như thế nào, vô tận như thế nào.

I. Chúng ta tin rằng sự hỏi của Đức Chúa Trời là ý định trong THỨC TỈNH TRI GIÁC – “A-đam, con ở đâu?” Tội lỗi cản trở lương tâm; nó thuốc tâm trí, cho nên sau khi phạm tội, con người không có khả năng để hiểu sự nguy cơ của người đó như là lúc người đó chưa phạm. Tội lỗi là chất độc mà giết chết chúng ta không một chút đau đớn bằng sự xấu hổ. Con người chết bởi tội lỗi cũng như con người chết khi lạnh cứng đến chết trên dãy núi Alps – họ chết trong giấc ngủ; họ ngủ, và ngủ, và ngủ, và tiếp tục ngủ, cho đến khi sự chết đến với họ, và rồi, trong Địa Ngục họ tỉnh để nhận sự giày vò! Một trong những công việc làm của ân điển thiêng liêng trong con người là làm người đó tỉn dậy từ giấc ngủ, để cho con người mở mắt và khám phá sự nguy cơ của người. Hành động đầu tiên của một thầy thuốc là bỏ tri giác vào trong da thịt chúng ta. Nó đã trở nên lạnh, và chết. Thầy thuốc bỏ sự sống vào nó, và rồi, có sự đau đớn; nhưng chính sự đau đớn đó có tác dụng bổ ích trên chúng ta. Bây giờ, tôi nghĩ là câu hỏi nầy từ Chúa có mục đích là làm cho A-đam suy nghĩ. “Ngươi ở đâu?” Ông đã nhận thức trong mức độ nào trạng thái mà tội lõi đã đem đến cho ông, nhưng câu hỏi nầy là mục đích để khuấy động độ sâu của tâm linh ông, và làm ông tỉn dậy đến trạng thái nguy cơ, mà ông nên nổ lực để trốn khỏi cơn thạnh nộ hầu đến. “A-đam, ngươi ở đâu?” – hãy nhìn vào chính bạn lúc nầy, loã lồ, là người lạ với Đức Chúa Trời mình, nghĩ đến sự hiện diện của Đấng Tạo Hoá của bạn mà sợ, khổ sở, bỏ dở. “A-đam, ngươi ở đâu?” – với sự cứng lòng, bằng ý chí chống nghịch, sa ngã, sa ngã, sa ngã từ đẳng cấp cao của bạn! “A-đam, ngươi ở đâu?” Lạc mất! Lạc mất Đức Chúa Trời của bạn, lạc mất hạnh phúc; lạc mất bình an; lạc mất trong thời gian, lạc mất trong cỏi đời đời. Tội nhân, “ngươi ở đâu?” Ồ điều đó tôi có thể, bởi những lời nghiêm chỉnh mà tôi phải thốt ra, khuấy động tội nhân chai lỳ, vô tâm để trả lời. Bạn ở đâu? – Bạn đang ở đâu vào sáng nay? Tôi có nên cho bạn biết không? Bạn đang trong tình trạng mà chính lương tâm của bạn kết án bạn! Có bao nhiêu bạn là những ai chưa bao giờ ăn năn tội, chưa bao giời tin cậy trong Đấng Christ! Tôi hỏi bạn, lương tâm của bạn có quấy rầy bạn không? Nếu tấm lòng của bạn kết án bạn, Đức Chúa Trời còn lớn hơn tấm lòng của bạn, và biết hết mọi việc. Lương tâm của bạn cho bạn biết mình đã sai – Ôi thật sai làm sao, rồi, bạn phải như vậy!

Bạn chẳng biết mình là người xa lạ khỏi Đức Chúa Trời mình sao? Có rất nhiều bạn ít khi nghĩ về Ngài. Bạn có thể tiêu pha hàng ngày và hang tuần không nhắc đến danh Ngài, trừ ra, có thể, trong vài ngôn ngữ không đáng kể, như là trong lời thề. Bạn không thể sống không có bạn bè, nhưng bạn lại có thể sống không có Đức Chúa Trời của bạn! Bạn ăn, bạn uống, bạn thấy thỏa lòng; thế gian đã đủ cho bạn; sự vui thú nó làm thỏa mãn tâm hồn của bạn. Nếu bạn thấy Đức Chúa Trời ở đây, bạn sẽ chạy khỏi Ngài! Bạn là kẻ thù đối với Ngài! “Bạn ở đâu?” Có nhớ, Đức Chúa Trời Toàn Năng đang tức giận cùng bạn. Mạng lệnh của Ngài, như nhiều cây súng, đang chỉ nghịch cùng bạn sáng nay, “Bạn đang ở đâu?” Ôi Chúa ơi, xin giúp người nầy thấy mình đang ở đâu! Mở mắt ông ta! Hãy để câu hỏi làm ông giật mình. Hãy cho ông ta thức tỉnh và khám phá mình đang ở đâu!

“Bạn đang ở đâu?” Đời sống của bạn thật mỏng manh, không gì yếu hơn. Mạng nhện như là dây cáp so với sợi chỉ cuộc sống của bạn. Những giấc mơ là công trình xây dựng lớn lao so với cấu trúc bong bóng của con người bạn. Bạn có đây rồi mất đó! Bạn ngồi đây hôm nay, trước khi một tuần nửa trôi qua, bạn có thể gào lên trong Địa Ngục! Ôi, bạn đang ở đâu? Bị kết án, nhưng vẫn đi cách cẩu thả đến sự huỷ diệt! Hư mất ở đây, nhưng hối hả đi tiếp, mỗi chốc mang bạn trên cánh chim ưng đến nơi mà bạn sẽ bị hư mất đời đời! Khó làm sao để chúng ta đến sự nhận thức chính mình! Trong vấn đề khác, nếu một người hơi bệnh một chút thị đi bác sĩ. Nhưng ở đây có người nói, “Bình an, bình an, hãy để tôi yên.” Tội nhân! Tội nhân! Tội nhân! Có phải linh hồn của bạn không đáng giá đến nỗi bạn có đủ khả năng để mất nó, bởi vì bạn sẽ không thức dậy từ sự ngủ mê của bạn và ngưng những giấc mơ thú vị? Ồ, nếu trái tim của anh em có thể dao động tim bạn, và tiếng của anh em có thể đánh thức mắt buồn ngủ của bạn, tôi sẽ nói, “Người ngây ngủ, bạn bị làm sao vậy? Hãy trở dậy và kêu cầu Đức Chúa Trời của bạn! Hãy thức tỉnh! Tại sao bạn cứ ngủ? Hãy tỉnh dậy và trả lời câu hỏi, ‘Bạn ở đâu?’ – hư mất, bị suy đồi và bỏ dở. Ôi tội nhân, bạn ở đâu?”

II. Bây giờ, thứ hai, câu hỏi có ý để THUYẾT PHỤC TỘI LỖI, và dẫn đến sự xưng tội. Giả như tấm lòng của A-đam ở trong tình trạng đúng, ông sẽ xưng nhận hết tội lỗi của ông. “Ngươi ở đâu?” Hãy để cho chúng ta nghe tiếng Đức Chúa Trời nói điều đó cùng chúng ta, nếu chúng ta không được cứu hôm nay! “A-đam, ngươi ở đâu? Ta đã dựng ngươi theo ảnh tượng Ta, Ta dựng ngươi hơi thấp hơn thiên sứ; Ta lập ngươi để cai trị trên những việc tay Ta làm, Ta đặt hết thảy dưới chân ngươi – chim trời cùng cá biển, và những gì đi qua chiều sâu của biển. Ta ban cả vườn nầy để làm nhà cho ngươi. Ta tôn trọng ngươi bằng sự hiện diện của Ta. Ta lo nghĩ cho sự phúc lợi của ngươi. Ta dựng nên hết thảy để chăm sóc cho sự hạnh phúc của ngươi. Ngươi ở đâu? Ta chỉ yêu cầu ngươi một điều nhỏ, rằng ngươi không nên đụng đến một cây đó mà Ta đã dành riêng cho Ta. Ngươi ở đâu? Ngươi có phải là kẻ trộm, kẻ phản nghịch, người phản bội? Bạn có phạm tội không? Ôi A-đam, ngươi ở đâu?”

Tôi nhân, bây giờ hãy nghe tôi, “Bạn ở đâu?” Với nhiều bạn Chúa có thể phán, “Ta ban cho ngươi người mẹ tin kính đã khóc vì ngươi trong tuổi ấu thơ của ngươi. Ta ban cho ngươi người cha thánh thiện mong chờ sự biến đổi của ngươi. Ta ban cho ngươi những năng khiếu về sự dự phòng – ngươi không cần lo ăn, Ta che phủ ngươi. Ta ban cho ngươi một chỗ thoải mái trong đời sống. Ta nâng ngươi ra khỏi giường bệnh. Ta trông nom chục ngàn điên rồ. Sự nhân từ của Ta như dòng sông chảy vùn vụt đến ngươi. Khi ngươi mở mắt vào buổi sáng, là để nhìn vào sự tốt lành Ta; và cho đến khi lúc đêm đến, Ta là người giúp đở của ngươi. Tội nhân, ngươi ở đâu?” Dù hết thảy sự tốt lành của Đức Chúa Trời – ngươi vẫn là tội nhân!

Hãy nghe câu hỏi trở lại, “Ngươi ở đâu?” Con rắn nói ngươi sẽ là một thần. Đúng vậy không, A-đam? Phải vậy không? Sự hiểu biết kêu ngạo của ngươi ở đâu? Sự vinh dự của ngươi ở đâu? Những sự đạt được lớn lao mà do sự chống nghịch đem đến cho ngươi ở đâu? Thay vì y phục thiên sứ thì ngươi lại trần truồng! Thay vì vinh hiển, ngươi bị xấu hổ! Thay vì sự thăng cấp thì ngươi lại có sự nhục nhã! A-đam, ngươi ở đâu? Và tội nhân, bạn ở đâu? Tội lỗi nói với bạn, “Ta sẽ cho ngươi sự vui thú” – ngươi đã từng có nó, nhưng sự đau đớn theo sau thú vui đó thì sao?

III. Điều nây đem tôi đến cách thứ ba mà chúng ta có thể nhìn câu hỏi của đoạn văn, Chúa Trời gọi A-đam và phán với ông, “Ngươi ở đâu?” Chúng ta có thể xem như là TIẾNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.

Một số người ngay cả liều lĩnh để dịch Hê-bơ-rơ, “Than ôi cho ngươi, than ôi cho ngươi!” Giống như là Đức Chúa Trời đã thốt ra những lời tiên tri, “Làm sao Ta có thể bỏ ngươi? Làm sao Ta có thể hoàn toàn tiêu diệt ngươi? A-đam tội nghiệp của Ta, ngươi ở đâu? Ngươi không trò chuyện cùng Ta, nhưng bây giờ ngươi trốn khỏi Ta. Ngươi đã từng vui vẻ, bây giờ ngươi ra sao? Trần truồng và khốn nạn, và cùng cực; ngươi từng theo ảnh tượng vinh hiển của Ta, bất tử, được phước – bây giờ ngươi ở đâu, hởi A-đam bần cùng? Ảnh tượng Ta bị hư trong ngươi, gương mặt của chính Cha ngươi bị ra khỏi, và chính ngươi làm cho mình thế tục, nhục dục, và độc ác! Bây giờ ngươi ở đâu, hởi A-đam bần cùng?” Ồ, thật diệu kỳ khi nghĩ đến Chúa có cảm giác cho A-đam bần cùng như thế nào! Hết thảy những nhà thần học đều cho là Đức Chúa Trời không thể cảm giác hay đau đớn. Thật không có điều đó trong Lời Đức Chúa Trời! Nếu như có thể nói rằng Đức Chúa Trời không thể làm gì, và tất cả việc gì, chúng ta sẽ nói rằng Ngài không phải toàn năng! Nhưng Ngài có thể làm tất cả mọi việc, và chúng ta không có một Đức Chúa Trời mà không thể bị chuyển động – chúng ta có một Đấng có cảm giác, một Đấng tự mô tả chính Ngài trong ngôn ngữ loài người là có tấm lòng của người cha, và hết thảy sự dịu hiền của tấm lòng người mẹ. Cũng như người cha khóc vì người con trai nổi loạn, cũng thế Cha đời đời phán, “A-đam tội nghiệp, ngươi ở đâu?”

Và bây giờ, tôi đây sáng nay có linh hồn nào mà phân đoạn trước có sự tác động chút nào không? Bạn có cảm thấy chính mình đã bị hư mất, và bạn có phân biệt rằng sự hư mất nầy là kết quả của tội lỗi cố ý của chính bản thân bạn không? Bạn có than khóc chính mình không? A, rồi, Đức Chúa Trời than khóc bạn! Ngài đang nhìn xuống bạn, và Ngài đang phán, “A, người say rượu tội nghiệp, tại sao ngươi níu lấy chén của ngươi? Chúng đem ngươi đi vào khổ sở gì?” Ngài đang phán với bạn là những ai đang than khóc vì tội lỗi, “A, con tội nghiệp, sự đau đớn mà con chịu bởi chính sự điên rồ cố ý của con!” Tấm lòng người cha lai chuyển; Ngài mong siết chặt Ép-ra-im của Ngài vào trong lòng Ngài. Tội nhân, ngươi có nghĩ rằng Đức Chúa Trời là lòng bằng đá. Bạn có tấm lòng bằng đá, Đức Chúa Trời không có! Bạn có cho rằng Ngài chậm chạp để lai chuyển – Ngài không đâu – sự cứng lòng là trong chính bạn! Nếu bạn thiếu thốn bất cứ ở đâu, đó là trong chính tấm lòng của bạn, không phải ở trong Ngài! Linh hồn, linh hồn bị kết án về tội lỗi, Đức Chúa Trời yêu thương bạn, và để chứng minh Ngài yêu thương bạn như thế nào, trong thân xác Con Ngài, Ngài khóc vì bạn, và Ngài phán, “Ước gì, ít nữa là ngày nay, mầy đã hiểu biết sự làm cho mầy được bình an! Song hiện nay những sự ấy kín giấu nơi mắt mầy.” Tôi nghe Ngài phán cùng bạn, “Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, …bao phen ta muốn nhóm họp con cái ngươi, như gà mái túc và ấp con mình dưới cánh, mà các ngươi chẳng muốn!” Tôi cầu nguyện cho bạn, hãy để tiếng than khóc thê lương của Đức Chúa Trời Hằng Hữu đến với tai của bạn và lai động bạn đến sự ăn năn! “Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta chẳng lấy sự kẻ dữ chết làm vui, nhưng vui về nó xây bỏ đường lối mình và được sống.” Ôi, có cảm thấy lòng bạn sắp nổ tung bởi vì tội lỗi của bạn và sự đau khổ mà nó đem đến cho bạn? Hãy cầu nguyện hởi tội nhân tội nghiệp, “Ta sẽ dậy trở về cùng cha, mà rằng: Thưa cha, tôi đã đặng tội với trời và với cha, không đáng gọi là con của cha nữa.” Ngài nhìn thấy bạn, tội nhân ơi! Khi bạn vẫn còn cách xa, Ngài thấy bạn – đây là mắt nhân từ! Ngài chạy – đây là cập chân của sự nhân từ! Ngài siết chặt bạn – đây là vòng tay nhân từ! Ngài hôn bạn – đây là môi nhân từ! Ngài phán, “Hãy lột quần áo rách tả tơi của nó ra” – đây là những lời phán nhân từ! Ngài phủ che bạn – đây là những việc làm nhân từ! Những kỳ diệu về nhân từ – hết thảy là nhân từ! Ôi bạn có biết tiệc mà Đức Chúa Trời của sự nhân từ ban cho tội nhân làm sao, bạn sẽ không rời đâu! Như John Bunyan nói, khi người bị vây treo cờ đen ra, thì những ai ở bên trong tường nói họ sẽ đánh ra. Nhưng khi ông kéo cờ trắng lên, và cho họ biết rằng nếu họ mở cửa thành ông sẽ nhân từ cùng họ, không, ông sẽ ban đặc quyền đến thành phố của họ, và, Bunyan nói, họ nói, “Mở tung cửa thành ra,” và họ nhào qua tường đến cùng ông trong sự sẳn sàng của lòng họ! Linh hồn, đừng để Sa-tan lừa bạn bằng cách nói với bạn là Đức Chúa Trời cứng lòng, tàn nhẫn, và không tha thứ! Hãy thử Ngài, thử Ngài! Bằng con người bạn – đen bởi tội lỗi, ô uế, tự kết án – và nếu bạn cần bất cứ điều gì để làm cho bạn đến với Ngài, hãy nghe tiếng gọi não nùng của Chúa, trong khi nó vang qua những cây của Ê-đen, “A-đam, A-đam tội nghiệp, vật thọ tạo của Ta, ở đâu, ngươi ở đâu?”

IV. Nhưng bây giờ tôi phải quay, kẻo thời gian làm chúng ta hỏng, đến điểm thứ tư, không nghi ngờ gì cả, là ý định của câu nầy. Là tiếng đánh thức, là tiếng thuyết phục, là tiếng than khóc – nhưng, trong chỗ thứ tư – là TIẾNG TÌM KIẾM. “A-đam, ngươi ở đâu?” Ta đến để tìm ngươi, cho dù ngươi ở đâu. Ta sẽ tìm ngươi cho đến mắt của sự thương xót Ta thấy ngươi. Ta sẽ đi theo ngươi cho đến khi đôi tay nhân từ Ta với tới ngươi, và Ta sẽ vẫn ôm ngươi cho đến khi Ta đem ngươi về cùng chính Ta, và phục hồi ngươi với tấm lòng Ta.

Lần nữa, nếu bạn đã theo tôi qua ba phần của bài giảng, tôi có thể nói cách tự tin với bạn. Nếu bạn đã được đánh thức, nếu bạn đã nhận thức, nếu bạn có chút trong mong đến Đức Chúa Trời, thì Chúa đã đến để tìm bạn, và tìm bạn sáng nay! Một ý tưởng tuyệt làm sao, khi Đức Chúa Trời đến để tìm kẻ được chọn của Ngài, Ngài biết họ ở đâu, và Ngài không bao giờ thiếu sót họ; và cho dù họ có thể lang thang quá xa, tuy vậy, nó vẫn không quá xa cho Ngài! Nếu họ đã đến cổng Địa Ngục, và cổng đã mở ra phân nửa để đón nhận họ, Chúa cũng tìm họ ngay tại chỗ đó. Nếu như họ đã tội lỗi quá đến đổi họ buông mình, và tất cả Cơ-đốc Nhân sống cũng bỏ rơi họ luôn – nếu Sa-tan đã chắc chắn về họ, và làm sẵn sàng để nhận họ, dầu vậy, khi Đức Chúa Trời đến nơi để tìm họ, Ngài sẽ tìm được họ, và Ngài cuối cùng cũng được họ! Các ngươi, là ai đã hư mất, tội nhân chết đi được, hãy nghe tiếng Đức Chúa Trời, vì tiếng đó phán cùng ngươi, “Ngươi ở đâu?” vì Ta đã đến để tìm ngươi. “Chúa ôi, con đang ở một chỗ mà con không thể làm bất cứ điều gì cho chính bản thân con.” “Vậy thì Ta đã đến tìm ngươi, và làm hết tất cả cho ngươi.” “Chúa ôi, con ở chỗ mà luật pháp đe doạ con, và Sự Công Bình nhăn mặt vào con.” “Ta đã đến để trả lời cùng những sự đe doạ của luật pháp, và để gánh chịu tất cả thạnh nộ của Công Bình!” “Nhưng, Chúa ôi, con đang ở nơi mà con không thể ăn năn như con mong muốn.” “Ta đã đến để tìm ngươi, và Ta được tôn cao để ban sự ăn năn và sự tha thứ tội lỗi.” “Nhưng, Chúa ôi, con không thể tin vào Ngài; con không thể tin như mong muốn.” “Cây sậy méo Ta sẽ không bẻ gãy, và vải lanh bốc khói Ta sẽ không dập tắt, Ta đến để cho ngươi đức tin.” “Nhưng, Chúa ôi, con đang trong tình trạng mà lời cầu nguyện của con không thể nào được nhậm.” “Ta đã đến để cầu nguyện cho ngươi, và rồi để ban cho ngươi điều ngươi mong muốn.” “Nhưng, Chúa ôi, Ngài không biết con khốn nạn như thế nào.” “Vâng, Ta biết ngươi. Mặc dù Ta hỏi ngươi câu hỏi, ‘Ngươi ở đâu?’ chỉ để ngươi biết mình đang ở đâu, vì Ta biết rõ hơn hết!” “Nhưng, Chúa ôi, con đứng đầu của tội nhân – không ai có thể làm tội họ trọng hơn con.” “Nhưng dù ngươi ở bất cứ nơi nào, Ta đã đến để cứu ngươi.” “Nhưng con là kẻ bị xã hội ruồng bỏ.” “Nhưng Ta đã đến để nhóm họp những người bị ruồng bỏ khỏi Y-sơ-ra-ên.” “Ồ, nhưng con phạm tội không còn hy vọng nào hết.” “Đúng, nhưng Ta đến để ban hy vọng đế những tội nhân không còn hy vọng.” “Vâng, nhưng mà, con đáng để bị hư mất.” “Đúng, nhưng Ta đến để mở to luật pháp và làm cho nó đáng tôn kính, và đặng ban cho ngươi, giá trị của ngươi trong con người của Đấng Christ, và rồi để ban cho ngươi sự nhân từ của Ta bởi vì giá trị của Ngài.” Không có tội nhân nào ở đây, mà ý thức được tình trạng hư mất của mình, mà có thể ở trong vị trí ở ngoài mà chính người đó không thể đem mình ra! Tôi sẽ tưởng tượng tệ nhất của tệ nhất, xấu nhất của hết thảy xấu nhất – chúng ta sẽ nêu lên những ai mà ở chỗ độ cao trong hội của Sa-tan, và trở nên thầy của tội lỗi – nhưng mà, nếu với mắt rưng rưng lệ mà họ nhìn một mình vào vết thương của Ngài là Đấng đã đổ Huyết Ngài vì tội nhân; Ngài có khả năng để cứu họ đến tột bực mà đến cùng Đức Chúa Trời bởi Ngài! Ôi, tôi không thể giảng sáng nay như tôi định, hoặc bạn có thể nghe như bạn ao ước, nhưng nguyện xin Chúa phán lấp vào chỗ mà tôi không có thể, và nguyện Ngài phán cùng một số tội nhân tuyệt vọng ở đây, “Linh hồn, thì giờ của ngươi đã đến. Ta sẽ kéo ngươi ra khỏi hố khủng khiếp, và ra khỏi đất sét bùn lầy ngày nay, và ngay giờ nầy! Ta sẽ đặc chân ngươi trên vầng đá. Ta sẽ bỏ bài ca mới vào trong miệng ngươi, và Ta sẽ kiến lập việc đi lại của ngươi.” Phước thay, phước thay, ngợi danh Đấng rất cao nếu đó đúng như vậy!

Ô, tôi có thể nài xin bạn như một người nài xin cho sự sống của mình! Mong ước rằng những môi miệng bằng đất sét nầy là những môi miệng của lửa, và lưỡi nầy không còn là xác thịt, mà là cục than sống lấy bằng cái kẹp từ đền thờ! Ôi, ban lời sẽ cháy vào linh hồn của bạn! Ôi tội nhân ơi! Tội nhân ơi! Tại sao ngươi chết? Tại sao ngươi sẽ diệt vong? Cậu cả, đời đời thật là điều khủng khiếp, và Đức Chúa Trời tức giận là điều đáng kinh khiếp! Và bị phán xét và kết án – lưỡi nào có thể tường thuật sự khủng khiếp? Hãy trốn vì mạng sống của bạn; đừng nhìn lại sau lưng, đừng dừng lại nơi đồng trống; trốn đến Đồi Gô-gô-tha, kẻo ngươi bị thiêu đốt! “Hãy tin cậy vào Đức Chúa Jê-sus Christ.” Chỉ tin mình Ngài bằng linh hồn của bạn; ngay bây giờ hãy tin cậy nơi Ngài, “và ngươi sẽ được cứu.” Nếu bạn muốn nói chuyện cùng chúng tôi về sự cứu chuộc, xin đến và ngồi vào hai hàng ghế đầu, trong khi những người khác lên lầu dùng bữa ăn trưa. A-men!


KHI VIẾT THƯ CHO TIẾN SĨ HYMERS, XIN QUÝ VỊ VUI LÒNG CHO ÔNG TA BIẾT QUÝ VỊ ĐẾN TỪ ĐẤT NƯỚC NÀO, NẾU KHÔNG ÔNG TA KHÔNG THỂ TRẢ LỜI ĐIỆN THƯ QUÝ VỊ ĐƯỢC. Nếu quý vị đươc cảm động qua bài giảng này, xin gởi email đến Tiến sĩ Hymers và cho ông biết, nhưng luôn cho biết quý vị viết từ nơi nào. Địa chỉ điện thư của Tiến sĩ Hymers: rlhymersjr@sbcglobal.net (nhấn vào đây). Quý vị cũng có thể viết thư cho Tiến sĩ Hymers trong bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể, xin viết bằng tiếng Anh. Nếu quý vị muốn viết thư tay cho ông, đây là địa chỉ của ông: P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Quý vị cũng có thể liên lạc với ông qua điện thoại: (818) 352-0452.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
 tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.

Đơn Ca Trước bài giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Ô Linh Hồn Sao Đớn Đau với Bất An ‘Turn Your Eyes Upon Jesus’
(bởi Helen H. Lemmel, 1863-1961).