Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên
vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có
rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.
Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại
www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube,
nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta.
Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng.
Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép.
Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu
cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.
Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được.
Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.
MỖI NGƯỜI PHẢI TRUYỀN BÁ PHÚC ÂM!EVERY PERSON EVANGELIZING! bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr. Bài giảng được giảng tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los Angeles “Họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14). |
Đang khi Chúa Jê-sus trãi qua bờ cỏi xứ Sa-ma-ri và Ga-li-lê để đến một làng nhỏ kia. Ngoại ô của làng có mười người phung. Họ “đứng đằng xa” Ngài (17:12). Theo luật Cựu Ước thì những người phung phải đứng cách xa những người không có bị nhiễm bệnh.
“Người đã bị vít phung … la rằng: Ô-uế! Ô-uế! Trọn lúc nào người có vít, thì sẽ bị ô uế, phải ở một mình ngoài trại quân” (Lê-vi Ký 13:45-46).
Mười người phung nầy đã nghe về Chúa Jê-sus đã làm nhiều phép lạ. Vì vậy, từ đằng xa, họ lớn tiếng kêu lên, “Lạy Jê-sus, lạy thầy, xin thương xót chúng tôi cùng” (Lu-ca 17:13). Chúa Jê-su không chữa trên những vết phung của họ tại chổ, nhưng Ngài bảo họ đi tỏ nó ra cùng các thầy tế lễ cả tại Đền Thờ ở Jê-ru-sa-lem. Chúa Jê-sus làm vậy với hai lý do: thi hành theo luật pháp Cựu Ước đã nói trong sách Lê-vi Ký 14:1-20, chỉ có những thầy tế lễ mới có quyền xác định cho một người bị bệnh phong cùi đã được chữa lành hay chưa. Lý do thứ hai là một “nhân chứng, một bằng chứng cho những thầy tế lễ cả và những người Do Thái khác về quyền năng chữa lành mà Ngài đã thi thố” (Thomas Hale, Ứng Dụng Tân Ước ‘The Applied New Testament’, Nhà Xuất Bản Chariot Victor, 1996, trang 236).
Mười người phung vâng lời Chúa Jê-sus Christ và đi về hướng Đền Thờ tại Jê-ru-sa-lem. Điều nầy cho thấy rằng họ có một niềm tin chắc chắn, bằng không là họ sẽ không vâng lời Ngài. Nhưng, như chúng ta sẽ thấy, nó không phải là đức tin cứu rỗi. Bề ngoài họ vâng lời Chúa Jê-sus Christ,
“Hãy đi, họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14).
Vết phong cùi rời khỏi thân thể họ khi trên đường từ xứ Ga-li-lê hướng về phía nam đến Đền Thờ tại Jê-ru-sa-lem.
Nhưng có một người trở lại tìm Chúa Jê-sus khi thấy mình đã được sạch.
“… lớn tiếng khen ngợi Đức Chúa Trời; lại đến sấp mặt xuống đất, nơi chân [Đức Chúa Jêsus], mà tạ ơn Ngài...” (Lu-ca 17:15-16).
“Ngài [Jê-sus] lại phán rằng: Đứng dậy đi; đức tin ngươi đã cứu ngươi” (Lu-ca 17:19).
Bây giờ, đối với tôi dường như có nhiều bài học trong phân đoạn nầy. Tôi không thể đưa ra tất cả, nhưng tôi thấy có ba điều ở đây.
I. Thứ nhất, một phần được sạch đến từ sự vâng lời Đấng Christ bề ngoài.
Tất cả mười người nầy đều được chữa lành bệnh phung bên ngoài. Tuy vậy họ chưa được chữa lành bởi sự đụng chạm trực tiếp của Chúa Jê-sus. Họ được chữa lành một phần trên đường đến Đền Thờ tại Jê-ru-sa-lem. Nhưng linh hồn họ chưa được chữa lành. Chúa Jê-sus phán,
“Khi Ngài thấy họ liền phán rằng: Hãy đi, tỏ mình cùng thầy tế lễ. Họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14).
Những người nào bề ngoài vâng lời Đấng Christ đã được rửa sạch khỏi những tai vạ mà làm phiền muộn cho những ai không vâng lời trọn vẹn. Những người đến nhà thờ, và thực hiện bề ngoài những luật lệ căn bản của Cơ Đốc Giáo, phát hiện ra rằng cuộc sống của họ trở nên điều hòa hơn, những thói quen học tập tại trường của họ sản sinh ra những kết quả tốt hơn. Cảm xúc của họ được kiềm chế hơn. Nhìn chung, họ thành công hơn và phong phú hơn trong cuộc sống hơn những người “day động dời đổi” bởi sự nhầm lẩn của xã hội hiện đại (Ê-phê-sô 4:14).
Con người trong “thế gian” thường nghĩ rằng đến nhà thờ sẽ gây tai hại cho họ trong cuộc sống, bởi mất quá nhiều thời gian của họ dành cho công việc làm hay trường học. Những phụ huynh chưa tin Chúa thường nghĩ đến điều đó. Họ cho rằng đến nhà thờ sẽ làm mất nhiều thời gian của họ dành cho con cái, vì vậy mà họ không làm được tốt trong trường hay trong công việc. Nhưng chúng tôi đã nhiều lần khám phá rằng đúng hơn là ngược lại. Khi những người trẻ tham dự những buổi thờ phượng của hội thánh, chúng tôi đã nhận thấy, không ngoại trừ, rằng họ thật sự trở nên những học sinh giỏi hơn, và những công nhân làm việc tốt hơn. Họ học được cách điều chỉnh thì giờ cho sự học tập, “hãy lợi dụng thì giờ” (Ê-phê-sô 5:16; Cô-lô-se 4:5). Bởi sự cổ vũ của những lảnh đạo hội thánh, và gương của những tín hữu, họ học được bài học quan trọng của sự siêng năng trong công việc và trường học. Thay vì “đi dông dài” quá nhiều, như những đứa trẻ thế gian làm, họ làm việc và học tập siêng năng trong thì giờ mà họ có thể làm được.
Tôi tin rằng chúng ta có một tỉ lệ cao nhất về sinh viên đại học và sinh viên ra trường tại nước Mỹ trong hội thánh của chúng ta. Và tôi nghĩ đây là một trong những bằng chứng rằng sự vâng lời Chúa Jê-sus “rửa sạch” cho những ai vâng lời Ngài từ nhiều vấn đề bên ngoài phải đối diện bởi những người không đến thông công với hội thánh địa phương, và tham dự những buổi hội họp. Qua những năm quan sát chứng thực điều nầy đúng hết lần nầy đến lần khác.
II. Thứ hai, sự cứu rổi trọn vẹn được kinh nghiệm là khi bạn đến với Đấng Christ.
Chín người nầy thoả mãn khi họ đã được chữa lành bên ngoài, khi thân thể họ không còn những vết phung. Nhưng một người trong bọn họ không thoả mãn đủ chỉ với sự vâng lời bên ngoài. Lòng ông nẩy lên trong sự biết ơn Chúa. Ông quay lại và trở về nơi chổ Chúa Jê-sus. Ông gieo mình xuống chân Chúa, “tỏ lòng biết ơn” (Lu-ca 17:6). Nói cách khác, người đàn ông nầy đến với Đấng Christ! Ông đến với Đấng Christ và tìm được, không phải chỉ với thân thể được chữa lành, nhưng được cứu trọn vẹn trong Đấng Cứu Chuộc, gieo mình xuống dưới chân Ngài.
Nếu bạn đã từng tham dự trong hội thánh của chúng tôi, đến với những buổi hội họp thường xuyên, đó là điều đúng và tốt. Nó sẽ giúp đỡ cho bạn trong cuộc sống và trong công việc. Nhưng còn nhiều hơn nửa trong Cơ Đốc Giáo chân chính hơn cả việc đơn giản là giúp đỡ cho bạn có một đời sống tốt hơn! Đối với một người đang sống một đời sống rất thành công, Chúa Jê-sus phán,
“Chớ lấy làm lạ [đừng ngạc nhiên] về điều ta đã nói với ngươi: Các ngươi phải sanh lại” (Giăng 3:7).
Đó là điều đã xảy ra cho người phung đã đến với Đấng Christ. Sau khi thân thể được chữa lành bởi sự vâng lời Chúa Jê-sus, ông đã đến với Chúa Jê-sus, gieo mình xuống chân Ngài, và bên trong tấm lòng đã được thay đổi. Và Đấng Christ phán với ông,
“Đức tin ngươi đã cứu ngươi” (Lu-ca 17:19).
Tôi đồng ý với Sự Ứng Dụng Tân Ước. Mặc dù tôi mong ước nó được trích dẩn xác thực của bản King James, tuy vậy nó giải nghĩa xác đáng điều đã xảy ra cho người phung được sạch là người đã đến với Chúa Jê-sus. Khi Chúa Jê-sus phán với ông, “Đức tin ngươi đã cứu ngươi,” lời bình luận đó được tuyên bố rằng “Chúa Jê-sus không chỉ nói đến thân thể ông được lành bệnh, nhưng tâm linh của ông cũng được lành bệnh nữa. Ông đã nhận được sự cứu rổi” (như đã trích, tr. 341).
Một số bạn tiếp tục đến với hội thánh. Nó là một điều phước hạnh cho bạn và đã giúp đỡ cho bạn làm được điều đó. Chúng tôi cảm ơn Chúa về điều đó. Nhưng bây giờ chúng tôi muốn bạn bước xa hơn nữa và nhận được sự cứu rổi hoàn toàn, biến đổi hoàn toàn, bởi đức tin đến với Chúa Jê-sus, phủ phục trước mặt Ngài, tin cậy Ngài hoàn toàn.
Dù sao, Chúa Jê-sus Christ không phải chịu đau khổ và chết trên Thập Tự Giá chỉ đơn giản cho bạn một đời sống tốt hơn trên thế giới nầy. Xa hơn nữa! Ngài chịu chết trên Thập Tự Giá để tội của bạn được tha thứ, và được rửa sạch bởi Huyết báu của Ngài. Ngài từ kẻ chết sống lại, và bây giờ đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời là Cha, để ban cho bạn sự sống đời đời. Nếu bạn đến với Chúa Jê-sus bằng đức tin đơn sơ, như ông nầy đã làm, bạn cũng sẽ được biến đổi, được tái sanh, cho đời nầy và cho đời sau nữa. Nguyện xin sự thật tế về biến đổi sớm đến với bạn! Nhưng tôi tin còn có bài học thứ ba trong phân đoạn Kinh Thánh nầy, bài học về mỗi người phải rao truyền phúc âm.
III. Thứ ba, sự rao truyền phúc âm phải bắt đầu ngay, ngay cả trước khi bạn được biến đổi.
Chú ý khi Chúa Jê-sus phán với mười người phung nầy thì họ chưa được sạch (chưa được biến đổi)
“…Hãy đi, tỏ mình cùng thầy tế lễ. Họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14).
Họ được Chúa Jê-sus sai đi, “như một nhân chứng, một bài làm chứng, cho các thấy tế lễ cả và những người Do Thái khác,” nói cho họ biết về Chúa Jê-sus (Ứng Dụng Tân Ước ‘The Applied New Testament’, như đã trích, tr. 236). Họ được sai đi như một nhân chứng trước khi họ được sạch và trước khi bất cứ người nào được biến đổi!
Bây giờ, đó có phải là đặc biệt không? Ngày nay, hầu hết những người truyền bá phúc âm nghĩ rằng bạn phải là một Cơ Đốc Nhân mạnh mẽ, có nền tảng đức tin vững chắc, với nhiều kiến thức về Kinh Thánh, trước khi bạn có thể đi ra và làm chứng. Tôi nói đó là hoàn toàn vô lý! Nó cũng ngớ ngẩn như là nói với một người nào đó phải là một Cơ Đốc Nhân mạnh mẽ trước khi người đó có thể tham dự vào những buổi nhóm họp của hội thánh! Vả lại tôi nhận ra có số người ngu xuẩn cũng đã nghĩ như vậy! Nhưng Kinh Thánh không dạy như vậy. Mười hai Môn đồ được Chúa Jê-sus sai đi chứng đạo ngay lập tức. Theo niên đại học của Ussher, mười hai Môn đồ được sai đi truyền bá phúc âm cùng năm mà Chúa Jê-sus kêu gọi họ để đi theo Ngài. Họ là những người đi theo Ngài chỉ trong một thời gian ngắn trong năm đó khi Ngài
“bắt đầu sai đi từng đôi …Vậy, các sứ đồ đi ra, giảng cho người ta phải ăn năn” (Mác 6:7, 12).
Ít nhất là một trong mười hai Môn đồ (Giu-đa) chưa được biến đổi. Tuy nhiên họ được sai đi truyền bá phúc âm ngay lập tức, cho dù được biến đổi hay chưa, mạnh mẽ trong đức tin hay không! Họ phải đi ra truyền bá phúc âm – theo mệnh lệnh của Chúa Jê-sus Christ!
Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể học được sự dẩn dắt lớn lao từ phương cách của Chúa Jê-sus Christ. Đi ra làm chứng đạo là mạng lệnh của Chúa Jê-sus Christ, một trong mạng lệnh nổi bật nhất của Ngài:
“Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân” (Ma-thi-ơ 28:19).
Chúng ta có phải đợi dể được huấn luyện trước khi chúng ta có thể vâng lời Ngài không? Mười người phung nầy chưa được huấn luyện trước khi họ đi làm chứng nhân cho các thầy tế lễ cả và những người Do Thái khác. Tại sao, ông ơi, họ cũng chưa được cứu! Nhưng Chúa Jê-sus Christ bảo họ phải đi và vâng lời Ngài bằng truyền bá phúc âm cho các thầy tế lễ cả ngay lập tức, liền lập tức. Các Môn đồ cũng còn non nớt, chỉ là những người đánh cá dốt nát, nhưng Chúa Jê-sus sai họ đi lập tức, sai đi từng đôi, để truyền bá phúc âm.
Tôi nghĩ chúng ta cần phải làm giống như vậy ngày nay. Chúng ta cần phải theo mô hình Chúa Jê-sus đặt ra. Chúng ta cần phải huấn luyện người ta về Kinh Thánh. Vâng! Nhưng họ cần phải bắt đầu để đi ra làm chứng trước khi họ được huấn luyện đầy đủ. Họ cần đi ra truyền bá phúc âm trước khi họ được nghe hết học thuyết của Kinh Thánh!
Bạn có thể huấn luyện người ta vô tận và tuy thế không bao giờ thấy họ đem một linh hồn nào đến hội thánh để nghe phúc âm. Bạn có thể cho họ giảng giải Kinh rất hay, cắt nghĩa cho họ từng câu Kinh Thánh, và sẽ không bao giờ thấy họ đem linh hồn hư mất đến để nghe giảng về phúc âm trong những buổi thờ phượng của bạn.
Bất cứ ai suy nghĩ biết đó là sự thật, nhưng họ hình như không biết phải làm gì. Nhưng Chúa Jê-sus nói cho chúng ta biết phải làm gì – sai họ truyền bá phúc âm càng sớm càng tốt, được huấn luyện hay chưa, được thay đổi hay không! Tôi tin rằng mỗi người trong hội thánh nên đi ra truyền bá phúc âm. Nó nên là một phần bình thường của sự vâng lời Đấng Christ, và tôi tin rằng điều đó mỗi một người nào bước vào hội thánh chúng ta hơn một hai lần.
Họ không cần phải biết nhiều. Tất cả họ cần nói là “Điều gì kỳ diệu đang xảy ra trong hội thánh, và bạn cần phải đến đó,” một việc đơn giản giống như vậy. Và rồi lấy số điện thoại của họ và đưa cho những người lảnh đạo trong hội thánh chăm sóc họ. Chúng ta có nhiều khách viếng thăm mỗi Chúa Nhật bởi phương pháp nầy. Tôi giảng phúc âm trong mỗi buổi thờ phượng Chúa Nhật. Sự truyền bá phúc âm thì rất cần thiết phải có nhiều người chưa được cứu đến trong mỗi buổi thờ phượng
.Tôi đề nghị rằng chúng ta trở lại với phương cách đơn giản mà Chúa Jê-sus đã sai người ta đi ra làm chứng nhân cho thế giới. Xét cho cùng, những phương cách khác thật ra làm cũng không được tốt, phải không? Nhưng tôi biết rằng phương pháp của Chúa Jê-sus đem đến cho bất cứ hội thánh nào dùng nó, đem nhiều người trên thế giới đến trong mỗi buổi thờ phượng. Tiến sĩ John R. Rice thường nói, “Chỉ có sự cố gắng dốc hết toàn lực mới có thể sánh được với chiến thắng linh hồn trong thời Tân Ước” (John R. Rice, D.D., Tại Sao Hội Thánh Chúng Ta Không Chiến Thắng Được Linh Hồn ‘Why Our Churches Do Not Win Souls’, Nhà Xuất Bản Sword of the Lord, 1966, tr. 149). Tôi hoàn toàn đồng ý với ông ta về điều đó!
Và thêm một điều nữa, con người được tăng trưởng trong Đấng Christ là khi họ được sai đi ra làm chứng nhân. Người ta có thể bị đình trệ nhiều năm nếu như họ không truyền giảng phúc âm. Nhưng tôi có kinh nghiệm rằng họ mau chóng trở thành những Cơ Đốc Nhân mạnh mẽ nếu như họ đi ra truyền bá phúc âm mỗi tuần. Chìa khóa để cho Cơ Đốc Nhân được tăng trưởng là nằm trong sự vâng lời Đại Mạng Lệnh!
“Hãy đi, họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14).
Đời sống của bạn sẽ thay đổi trong khi bạn truyền bá phúc âm cho mọi người ở mọi nơi! Và rồi, dỉ nhiên, bạn phải được sanh lại! Nguyện xin Đức Chúa Trời ban sự tái sanh cho mỗi bạn để lấy đức tin đến với Chúa Je-sus Christ. Rồi bạn sẽ được thành công hơn trong việc truyền bá phúc âm cho người hư mất. Nguyện xin Chúa hà hơi trên bạn kéo chính bạn vào trong việc truyền bá phúc âm càng sớm càng tốt. A-men.
KHI VIẾT THƯ CHO TIẾN SĨ HYMERS, XIN QUÝ VỊ VUI LÒNG CHO ÔNG TA BIẾT QUÝ VỊ ĐẾN TỪ ĐẤT NƯỚC NÀO, NẾU KHÔNG ÔNG TA KHÔNG THỂ TRẢ LỜI ĐIỆN THƯ QUÝ VỊ ĐƯỢC.
Nếu quý vị đươc cảm động qua bài giảng này, xin gởi email đến Tiến sĩ Hymers và cho ông biết, nhưng luôn cho biết quý vị viết từ nơi nào.
Địa chỉ điện thư của Tiến sĩ Hymers: rlhymersjr@sbcglobal.net (nhấn vào đây).
Quý vị cũng có thể viết thư cho Tiến sĩ Hymers trong bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể, xin viết bằng tiếng Anh. Nếu quý vị muốn viết thư tay cho ông,
đây là địa chỉ của ông: P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Quý vị cũng có thể liên lạc với ông qua điện thoại: (818) 352-0452.
(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”
Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.
Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Bác sĩ Kreighton L. Chan: Lu-ca 17:11-19.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Thời Gian Quá Ngắn Ngủi ‘So Little Time’” (bởi Tiến sĩ John R. Rice, 1895-1980).
DÀN BÀI CỦA MỖI NGƯỜI PHẢI TRUYỀN BÁ PHÚC ÂM! EVERY PERSON EVANGELIZING! bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr. “Họ đang đi thì phung lành hết thảy” (Lu-ca 17:14). (Lu-ca 17:12; Lê-vi-ký 13:45-46; Lu-ca 17:13, 14, 15-16, 19)
I. Thứ nhất, một phần được sạch đến từ sự vâng lời Đấng Christ bên ngoài.
II. Thứ hai, sự cứu rổi trọn vẹn được kinh nghiêm là khi đến với
III. Thứ ba, sự rao truyền phúc âm phải bắt đầu ngay, ngay cả trước khi bạn |