Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên
vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có
rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.
Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại
www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube,
nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta.
Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng.
Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép.
Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu
cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.
Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được.
Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.
NĂM BÀI GIẢNG ĐƯỢC DÙNG TRONG SỰ BIẾN ĐỔI
|
Có thể hầu hết những bài giảng quan trọng mà tôi giảng, thì tôi đã giảng trong tháng 6 của năm 2009. Năm bài giảng nầy được Đức Chúa Trời dùng cho sự biến đổi của người trẻ mà bạn nghe giảng sáng hôm nay. Đó là năm bài giảng mà John Samuel Cagan đã nghe trước khi cậu ta được biến đổi. Vì tôi biết chắc John sẽ trở thành người giảng dạy tốt, năm bài giảng được dùng trong sự biến đổi của anh ta chắc hẳn là những bài quan trọng nhất mà tôi giảng từ trước đến giờ. Giảng dạy cho sự biến cải ngày nay thật là hiếm. Nhưng giảng dạy là phương pháp mà Đức Chúa Trời đã ban để làm phương tiện chính để biến đổi những tội nhân. Kinh Thánh chép, “Nếu chẳng ai rao giảng, thì nghe làm sao?” (Rô-ma 10:14). Năm bài giảng tiếp theo đây John Cagan đã được nghe ngay trước khi cậu ta được cứu. Tôi sẽ đọc toàn bộ lời làm chứng của cậu ta cuối sứ điệp nầy. Nhưng trước tiên tôi sẽ đưa ra cho bạn bảng tóm tất của năm bài giảng mà John đã nghe ngay trước khi sự biến đổi của cậu ta. Những điểm mà tôi sẽ đưa ra chiều nay là nhan đề của năm bài giảng đó.
I. Thứ nhất, “Encouragement to Those who are Not Far from Salvation (Sự Khích Lệ đến Những Ai mà Không Cách Xa Sự Cứu Rỗi)” (được giảng vào sáng Chúa Nhật, ngày 7 tháng 6 năm 2009).
Nguyên văn của bài giảng đó là “Ngươi chẳng cách xa nước Đức Chúa Trời đâu” (Mác 12:34). Đức Thánh Linh rõ ràng đã làm việc trong tấm lòng của người đàn ông nầy, vì chỉ duy nhất Thánh Linh Đức Chúa Trời mới đập vỡ sự đối lập của một người đối với Đức Chúa Trời và sự chối bỏ Đấng Christ. Người chưa được biến đổi là đang ở trong sự chống nghịch cùng Đức Chúa Trời và là kẻ thù của Đấng Christ. Tôi nói về một người trai trẻ khác đã hỏi tôi, “Tại sao Chúa Jê-sus phải chết trên cây Thập Tự Giá?” Câu trai nầy đã có nghe tôi nói “Đấng Christ đã chết trên Thập Tự Giá để đền hình phạt cho tội lỗi của chúng ta.” Cậu ta đã nghe tôi nói đi nói lại nhiều năm, nhưng nó chưa bao giờ được nhận bởi tâm trí mù lòa của cậu ta. Bạn phải suy nghĩ sâu sắc hơn về những lời đó, “Đấng Christ đã chết trên Thập Tự Giá để đền hình phạt cho tội lỗi chúng ta.” Điều gì đã cầm giữ bạn mà không đến cùng Đấng Christ? Có phải bạn sợ những người khác sẽ nói gì không? Mặc kệ họ nói gì. Những lời nói của họ không ăn nhầm gì khi bạn đã ở trong Địa Ngục. Hãy quay lại từ tội lỗi của mình và đến cùng Đấng Christ. Không còn con đường nào để trốn khỏi Địa Ngục.
II. Thứ hai, “Modern Calvinism and Real Conversion (Chủ Nghĩa Calvin Hiện Đại và sự Biến Đổi Thật Sự)” (giảng chiều Chúa Nhật, ngày 7 tháng 6 năm 2009).
Nguyên văn cho bài giảng nầy là, “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới, những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới” (2 Cô-rinh-tô 5:17). Tôi không có giảng chống lại những học thuyết của Chủ Nghĩa Calvin. Thay vào đó tôi nói rằng niềm tin vào học thuyết sẽ không cứu bạn. Ngay cả tin vào học thuyết chân thật cũng sẽ không cứu bạn. Tôi nói rằng dựa vào học thuyết chân thật sẽ không bao giờ cứu bạn. Bạn phải nhận thức về tội lỗi của mình. Bạn phải xưng nhận tội lỗi của mình. Bạn phải đến cùng chính Đức Chúa Jê-sus nếu không bạn sẽ đi vào Địa Ngục. Khi mà bạn chán ghét tội lỗi của chính mình – lúc đó, và lúc đó – bạn sẽ thấy nhu cầu cần Đấng Christ đế cứu chuộc bạn. Nếu bạn không khao khát để cho Đấng Christ thay đổi tấm lòng xấu xa của bạn, thì bạn sẽ không bao giờ được biến đổi. Bạn có xấu hổ về tấm lòng tội lỗi xấu xa của mình không? Nó có quấy rầy bạn không? Nó cần phải có nếu bạn hy vọng để được biến đổi. Duy chỉ khi nào bạn chán ghét tấm lòng tội lỗi của bạn thì Huyết thanh tẩy của Chúa Jê-sus mới là quan trọng đối với bạn. Spurgeon từng nói, “Phải có thay đổi thật sự của tấm lòng mới ảnh hưởng cả đời sống.” Biến đổi thật sự xảy đến khi tội nhân lạc mất cảm giác được sự nhận thức về tội lỗi của chính mình và ghét chúng.
Trong bài giảng đó tôi trích dẫn đoạn văn từ bài giảng của Spurgeon, “Sự Biến Đổi Có Cần Thiết Không? ‘Is Conversion Necessary?’”
Trong tất cả sự biến đổi thật thì có bốn điểm tương đồng thiết yếu: trong tất cả phải có sự ăn năn xưng tội lỗi ra, và nhìn xem Chúa Jê-sus để được sự tha thứ cho nó, và phải có sự thay đổi thật sự trong tấm lòng, những điều như vậy sẽ ảnh hưởng toàn bộ sau đời sống, và nơi đâu không tìm thấy những điểm thiết yếu nầy thì không có sự biến đổi chân thật (C. H. Spurgeon, “Sự Biến Đổi Có Cần Thiết Không? ‘Is Conversion Necessary?’”, Trung Tâm Đền Thờ Nhà Thuyết Giáo ‘Metropolitan tabernacle Pulpit,’ Nhà Xuất Bản Pilgrim, 1971, quyển xx, tr. 398).
III. Thứ ba, “Only by Prayer and Fasting (Chỉ bởi Sự Cầu Nguyện và Sự Kiên Ăn)” (giảng sáng Chúa Nhật, ngày14 tháng 6 năm2009).
Nguyên văn là, “Nếu không cầu nguyện [và kiêng ăn], thì chẳng ai đuổi thứ quỉ ấy ra được” (Mác 9:29). Tôi đã nói rằng những chữ “và kiêng ăn” bị bỏ ra bởi vì hai bản thảo, được chép lại bởi những người dị giáo Ngộ Đạo, bỏ hai chữ đó ra, như thế đã làm những hội thánh mà dùng những Kinh Thánh hiện đại yếu đi. Tuy nhiên đa số trội hơn về những bãn thảo cổ xưa có những chữ “cầu nguyện và kiêng ăn” trong đó. Bên Trung Hoa những chữ đó đều có trong Kinh Thánh của họ. Đó là một lý do mà họ có sự phục hưng liên tiếp, trong khi ở bên phương Tây, với những bản dịch hiện đại hiếm khi kinh nghiệm được sự phục hưng thật và kinh điển. Nhưng chúng ta phải có thì giờ cầu nguyện và kiêng ăn cho nhiều người trẻ tuổi trong hội thánh chúng ta để được biến đổi. Chúng ta phải cầu nguyện và kiêng ăn để cho họ cảm nhận được tội lỗi của mình, ăn năn, và có được sự gặp gỡ thật sự với Đấng Cứu Chuộc bị thương khó và sống lại, và được tẩy sạch bởi Huyết báu của Ngài. Bài giảng được kết thúc bằng một câu từ thánh ca “Trắng hơn Tuyết ‘Whiter Than Snow’.” Câu đó nói, “Chúa Jê-sus, Ngài thấy con nhẫn nại chờ, Đến ngay, và ở trong con một tấm lòng đổi mới.” Nhưng trong khi Cơ-đốc Nhân trong hội thánh chúng ta đang kiêng ăn và cầu nguyện, John Cagan không bằng lòng ý tưởng kiêng ăn. Điều đó làm cho cậu ta giận – ngay cả cho dù cậu ta sẽ sớm được biến đổi như cha mẹ của cậu đã cầu nguyện và kiêng ăn cho sự cứu rỗi của cậu!
IV. Thứ tư, “Conscience and Conversion (Lương Tâm và Sự Biến Đổi)” (giảng chiều Chúa Nhật, ngày 14 tháng 6 năm 2009).
Nguyên văn là, “Họ tỏ ra rằng việc mà luật pháp dạy biểu đã ghi trong lòng họ: chính lương tâm mình làm chứng cho luật pháp, còn ý tưởng mình khi thì cáo giác mình, khi thì binh vực mình” (Rô-ma 2:15). Lương tâm là năng lực dựng nên để lướt qua sự phán đoán đạo đức trên chính chúng ta, cho phép hoặc không cho phép hành động của chúng ta, tư tưởng và ý định, nói cho chúng ta biết rằng mình đã làm sai, và cho chúng ta biết chúng ta đáng để bị khổ vì điều đó. A-đam phạm tội và lương tâm của ông bị ô uế, vì thế ông bịa nhiều lý do bào chữa cho tội lỗi của ông. Bằng chứng sự suy đồi lương tâm của họ đã được truyền xuống cho nhân loại là thực tế rằng con đầu lòng Ca-in giết em mình mà không cảm thấy cáo trách và tự bào chữa cho tội lỗi của ông. Một người càng phạm tội thì càng làm ô uế và phá hủy lương tâm càng hơn. Con người làm chai lỳ lương tâm của họ bằng cách phạm tội càng nhiều càng hơn, “bị lầm lạc bởi sự giả hình của giáo sư dối, là kẻ có lương tâm đã lỳ” (1 Ti-mô-thê 4:2). Tôi nói cho những người trẻ trong hội thánh chúng ta rằng họ đã làm chai lỳ lương tâm của họ bằng cách lừa dối mẹ của họ, bằng cách gian lận trong trường, bằng cách ăn cấp đồ, làm chai lỳ lương tâm hết lần nầy đến lần khác với tội lỗi lớn lao hơn – mà tôi sẽ không nhắc đến trong hội thánh. Bạn biết những điều đó là điều gì mà. Bạn biết rằng gần như không thể nào cho bạn có cảm giác phạm tội ngay bây giờ – bởi vì bạn cứ hết lần nầy đến lần khác phạm tội, cười ngạo Đức Chúa Trời trong khi bạn phạm tội hết lần đến lần khác và như thế phá hủy lương tâm của bạn. Tôi có thể làm gì để giúp bạn? Đó chính là bạn đã đốt cháy lương tâm mình vượt quá sự có thể nhận diện. Tôi chỉ có thể thương hại bạn – như là loài bị phá hủy không có tương lai và hy vọng. Tôi chỉ có thể thương hại bạn. Tôi không thể giúp bạn, bởi vì bạn tận số và đã bị kết án rồi. Chúa Jê-sus phán, “…ai không tin thì đã bị đoán xét rồi…” (Giăng 3:18). Bạn chắc chắn đi vào Địa Ngục như là bạn đã ở đó rồi. Và không có gì tôi nói hay làm sẽ giúp cho bạn. Chỉ Đức Chúa Trời mới có thể kết án bạn về tội lỗi của bạn. Nếu Ngài cho bạn một ít cáo trách về tội lỗi trước kia, cũng không bảo đảm là Ngài sẽ bao giờ cáo trách bạn lần nữa. Rất thường những ai đã từng một lần kinh nghiệm sự cáo trách về tội lỗi là sẽ không bao giờ được Thánh Linh Đức Chúa Trời thăm viếng lần nữa. Sau tất cả những lần chế nhạo và dại dột mà bạn đã làm, bạn không xứng đáng dù một chốc lát của sự cáo trách. Nếu bạn mất đi sự cáo trách về tội lỗi, Đức Chúa Trời có thể không bao giờ cho nó đến với bạn nữa. Hãy đến trước Chúa như một người ăn xin! Đến cúi xuống bằng sự khiêm tốn, biết rằng Đức Chúa Trời Toàn Năng không có thiếu bạn một điều gì cả. Bạn đã từng nhổ vào mặt Ngài trong tâm của bạn hết nhiều năm nay. Hãy suy nghĩ về điều đó! Bạn đã nhổ vào mặt Đấng Christ bằng chính thái độ của bạn. Nên bây giờ Đấng Christ không thiếu bạn cái gì hết. Ngài chỉ thiếu bạn sự phẫn nộ, sự trừng phạt và ngọn lửa của Địa Ngục. Đúng ngay bây giờ bạn có thể đang nghĩ, “Thật đúng – Đức Chúa Trời không thiếu tôi một điều gì ngoài ngọn lửa của Địa Ngục. Tôi không xứng đáng điều gì khác.” Khi ấy, nếu bạn cảm giác như vậy tôi thôi thúc bạn hãy đến với Chúa Jê-sus như người đàn bà đã đến với Chúa Jê-sus và hôn chân Ngài. Hãy đến như một con giun khốn khổ là bạn. Hãy đến khóc lóc và than van cùng Ngài, như John Bunyan đã làm; như Whitefield đã làm – khóc lóc và thét lên cho lòng nhân từ. Có lẽ Ngài sẽ có lòng nhân từ trên bạn. Nhưng tôi chỉ nói “có lẽ” – bởi vì thời gian để cho bạn được cứu có thể đã qua rồi. Bạn có thể đã phạm tội đánh mất đi ngày ân điển mãi mãi. Hãy đến khóc lóc cùng Đấng Christ – và có lẽ Ngài sẽ ban cho bạn một cơ hội khác – tuy trong trường hợp của bạn không có gì là chắc chắn rằng Ngài sẽ làm. Hãy bước xuống nơi đây trước bục giảng nầy. Quỳ xuống và khóc lóc xin lòng nhân từ. Đấng Christ có thể nghe bạn và ban cho bạn cơ hội khác để được tẩy sạch bởi Huyết Thánh Ngài. Chỉ có Huyết của Ngài mới có thể, “…làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Đức Chúa Trời hằng sống, …” (Hê-bơ-rơ 9:14).
V. Thứ năm, “The Valley of Dry Bones (Thung Lũng của Những Xương Khô)” (Tôi giảng bài vào buổi sáng mà John Cagan được biến đổi, ngày 21 tháng 6 năm 2009).
Nguyên văn là, “Chúa Giê-hô-va phán cùng những hài cốt ấy rằng: Nầy, ta sẽ phú hơi thở vào trong các ngươi, và các ngươi sẽ sống” (Ê-xê-chi-ên 37:5). Tôi không nghĩ là John được biến đổi qua bài giảng nầy. Tôi không nghĩ là cầu thật sự lắng nghe nó. Tôi nghĩ là bốn bài giảng đầu đã được dùng để biến đổi cậu ta. Bạn sẽ thấy trong bài làm chứng của John khi tôi đọc nó – cậu ta không tôn trọng tôi. Trong thực tế, John ghét tôi. Ngay khi tôi giảng bài giảng nầy John nói, cậu ta “cố gắng hết sức để từ chối nó, để không nghe nó…tôi đang đếm xuống từng giây cho tới khi bài giảng sẽ được kết thúc, nhưng mục sư cứ tiếp tục giảng.” Đó là tại sao cậu ta không bao giờ đề cập đến những gì tôi đã nói sáng đó trong bài làm chứng của cậu ta. Không một lời. John nói, “Ngay cả trong khi lời kêu gọi được nói ra tôi vẫn kháng cự.” Và cậu ta nói, “Mục sư đã khuyên bảo tôi, và nói với tôi hãy đến cùng Đấng Christ, nhưng tôi không chịu.”
Đó là quan trọng. Điều đó quan trọng bởi vì đó là cách mà một số bạn cảm giác trong lúc nầy. Bạn thiếu sự tôn trọng đối với tôi. Bạn không thích tôi. Bạn không muốn nghe tôi nói.
Nhưng có một điều gì khác đã xảy đến cho John sáng hôm đó. Tôi nghĩ cho dù tôi đọc vài trang ra từ trong cuốn sổ điện thoại thì cậu ta cũng sẽ được biến đổi. Tại sao tôi nói như vậy? Bởi vì bốn bài giảng trước đã thấm vào tấm lòng cứng cỏi của cậu ta, đặc biệt là bài giảng của tôi về lương tâm. Bạn thấy đó, chính Đức Chúa Trời dùng bài giảng đó và ba bài giảng khác làm cậu ta suy nghĩ về tội lỗi của cậu ta. Và cậu ta nhận thức rằng sự vùng vẫy của cậu ta không phải thật sự là chống lại tôi. Cậu ta nhận thức rằng cậu ta thật sự vật lộn cùng Đức Chúa Trời. Bây giờ hãy nghe lời làm chứng của cậu ta và bạn sẽ thấy rằng về sự biến đổi của John chính tôi không có bao nhiêu phần trong đó. Chính là Đức Chúa Trời đã làm bốn bài giảng trước đem cậu ta dưới sự cáo trách của tội lỗi. Đức Chúa Trời là Đấng đã sử dụng lời yếu kém của tôi để đem cậu trai mười lăm tuổi nầy dưới sự nhận thức tội lỗi. Chính Đức Chúa Trời là Đấng đã “[kéo cậu ta] đến với Đấng Christ cách mạnh mẽ.” Điều đó không phải do tôi chút nào. “Nếu chẳng ai rao giảng thì nghe làm sao?” là thật sự như vậy. Nhưng mà do nơi Đức Chúa Trời dùng những bài giảng của những mục sư để biến đổi tội nhân. Như tiên tri Giô-na đã nói, “[Chỉ] Chúa mới có quyền giải cứu” (Giô-na 2:9). Nên bây giờ hãy suy nghĩ điều đó trong khi tôi đọc nguyên bài làm chứng về sự biến đổi của John Samuel Cagan.
LỜI LÀM CHỨNG CỦA TÔI
Ngày 21 tháng 6 năm 2009
bởi John Samuel Cagan
Tôi có thể nhớ đến ngay giây phút của sự biến đổi của tôi cách sâu sắc và mật thiết mà lời hình như quá nhỏ nho nhôi so với sự khác biệt lớn lao mà Đấng Christ làm. Trước khi sự biến đổi tôi là người đầy sự tức giận và câm ghét. Tôi lấy làm hãnh diện về tội lỗi của tôi và tôi lấy làm thích thú gây cho người ta đau khổ, và tôi cho mình là người chung bọn với nghững người ghét Chúa; đối với tôi tội lỗi không phải là cái gì “nhằm lẩn” để mà ân hận. Tôi đã cố ý sắp chính tôi trên con đường nầy. Đức Chúa Trời bắt đầu làm việc trên tôi trong cách mà tôi không bao giờ đoán trước khi thế giới của tôi bắt đầu sụp đổ nhanh chống chung quanh tôi. Những tuần trước sự biến đổi, tôi có cảm giác như chết: Tôi không ngủ, tôi không thể cười, tôi không có tìm được hình thức bình an nào. Hội thánh chúng ta có những buổi nhóm truyền giảng và tôi có thể nhớ cách rõ ràng đang chế giễu họ cũng như tôi hoàn toàn không tôn trọng mục sư và cha của tôi.
Đức Thánh Linh bắt đầu cáo trách tôi rất rõ ràng về tội lỗi của tôi trong lúc đó, nhưng với toàn bộ ý chí tôi đã từ chối tất cả ý tưởng mà tôi có về Đức Chúa Trời và sự biến đổi. Tôi từ chối nghĩ về nó, nhưng tôi không thể ngưng có cảm giác quá giày vò. Tới sáng Chúa Nhật, ngày 21 tháng 6 năm 2009, tôi thật quá kiệt sức. Tôi quá mệt mỏi với tất cả. Tôi bắt đầu tự ghét chính mình, tới ghét tội lỗi và nó đã gây cho tôi cái cảm giác như thế nào.
Trong khi Tiến sĩ Hymers đang giảng dạy, sự kêu ngạo của tôi cố gắng cách ghê gớm để khước từ nó, để không nghe nó, nhưng ông càng giảng tôi thật có thể cảm nhận tất cả tội lỗi trên tâm hồn tôi. Tôi đếm từng giây xem tới khi nào bài giảng mới kết thúc, nhưng mục sự cứ tiếp tục giảng, và tội lỗi của tôi trở nên xấu hơn cách vô tận. Tôi không thể nào còn đá nghịch lại những mũi nhọn, tôi phải được cứu! Ngay khi lời kêu gọi diễn ra tôi vẫn kháng cự, nhưng tôi không thế chịu đựng được nữa. Tôi biết rằng tôi là tội nhân xấu nhất xưa nay và Đức Chúa Trời công bình để xử phạt tôi vào Địa Ngục. Tôi thật quá mệt mỏi với sự vật lộn, tôi quá mệt mỏi với mọi việc về tôi. Mục sư tư vấn cho tôi, và khuyên tôi nên đến cùng Đấng Christ, nhưng tôi không chịu. Ngay cả cho dù tất cả tội lỗi của tôi kết án tôi, tôi cũng vẫn không chịu có Đức Chúa Jê-sus. Những giây phút nầy là xấu nhất khi tôi cảm thấy tôi không được cứu và tôi sẽ phải đi vào Địa Ngục. Tôi đang “cố gắng thử” để được cứu, tôi “cố gắng thử” để tin cậy Đấng Christ và tôi không thể, tôi không thể tự ý chí đến cùng Đấng Christ, tôi không thể quyết định để trở thành Cơ-Đốc Nhân, và nó làm cho tôi cảm giác quá tuyệt vọng. Tôi có thể cảm nhận được tội lỗi của tôi đẩy tôi xuống Địa Ngục tuy nhiên tôi có thể cảm nhận sự cứng đầu của tôi ép nước mắt tôi khỏi tôi. Tôi bị kẹt trong sự xung đột nầy.
Thình lình những lời của bài giảng của nhiều năm về trước đi vào tâm trí của tôi: “Đầu phục Đấng Christ! Đầu phục Đấng Christ!” Ý nghĩ rằng tôi sẽ chịu thua cho Chúa Jê-sus làm tôi quá túng quẫn hình như là mãi mãi tôi sẽ không chịu. Đức Chúa Jê-sus đã hy sinh sự sống Ngài vì tôi. Đức Chúa Jê-sus thật đã đi để chịu khổ nạn vì tôi khi tôi là kẻ địch của Ngài và tôi không chịu đầu phục Ngài. Ý tưởng nầy làm tôi tan nát; tôi phải bỏ đi tất cả. Tôi không thể kèm chế chính mình được nữa, tôi phải có Đức Chúa Jê-sus! Vào trong lúc đó tôi thuận phục Ngài và đến với Chúa Jê-sus bởi đức tin. Trong lúc đó xem hình như là tôi phải để chính mình chết đi, và rồi Đấng Christ ban sự sống cho tôi! Không có hành động hay tâm quyết của tâm trí nhưng mà với tấm lòng của tôi, bằng sự yên nghỉ đơn sơ trong Đấng Christ, Ngài đã cứu tôi! Ngài đã rửa sạch đi hết tội lỗi của tôi trong Huyết Ngài! Trong một chốc lát đó, tôi đã ngưng sự kháng cự Đấng Christ. Điều thật rõ ràng rằng việc tôi cần làm là tin cậy Ngài; tôi có thể nhận diện chính xác ngay tức khắc khi tôi thôi là tôi nữa và còn lại chỉ là Đấng Christ. Tôi phải thuận phục! Trong chốc lát đó không có cảm giác của thân thể hay ánh sáng mù quáng, tôi không cần có một cảm giác, tôi đã có Đấng Christ! Vả lại trong sự tin cậy Đấng Christ nó cảm giác như tội lỗi của tôi đã được cất ra khỏi linh hồn của tôi. Tôi đã quay bỏ tội lỗi của tôi, và tôi chỉ nhìn xem chính mình Đấng Christ! Đức Chúa Jê-sus đã cứu tôi.
Đức Chúa Jê-sus chắc phải yêu thương tôi lắm mới tha thứ cho tội nhân không xứng đáng là người đã lớn lên trong một hội thánh tốt mà vẫn tiếp tục chống nghịch Ngài! Lời xem như không đủ để diễn tả sự biến đối và trong sự biểu lộ tình yêu của tôi cho Đấng Christ. Đấng Christ đã ban sự sống của Ngài cho tôi và vì điều nầy tôi trao tất cả của tôi cho Ngài. Đức Chúa Jê-sus đã hy sinh ngai của Ngài cho thập giá vì tôi ngay như khi tôi nhổ trên hội thánh Ngài và chế nhạo sự cứu chuộc của Ngài; làm sao tôi có thể bao giờ tuyên bố đủ tình yêu và sự nhân từ của Ngài? Đức Chúa Jê-sus đã đem sự căm ghét và sự tức giận khỏi tôi và ban cho tôi thay vào đó tình yêu. Ngài đã ban cho tôi còn hơn là sự khởi đầu mới – Ngàì ban cho tôi sự sống mới. Điều đó duy nhất chỉ bởi đức tin mà tôi biết rằng Chúa Jê-sus đã rửa sạch tội lỗi của tôi hết đi, và tôi tìm thấy chính tôi kinh ngạc thế nào trong sự thiếu bằng chứng cụ thể, nhưng tôi lúc nào cũng nhắc chính mình rằng “đức tin là sự biết chắc vững vàng những điều mình chẳng xem thấy” và tôi tìm sự bình an biết rằng sau sự suy nghĩ kỷ càng đức tin của tôi nằm trên Chúa Jê-sus. Đức Chúa Jê-susu là câu trả lời duy nhất của tôi.
Tôi rất biết ơn vì sự ân điển của Đức Chúa Trời đã ban cho tôi, những cơ hội mà Ngài đã gia hạn cho tôi, và vì sự kéo tôi cách mạnh mẽ đến Con Ngài bởi vì tôi sẽ không bao giờ tự mình tôi đến cùng Chúa Jê-sus. Đây chỉ là những lời, nhưng đức tin nằm trong Chúa Jê-sus, vì Ngài đã thay đổi tôi. Ngài luôn luôn ở đó, Đấng Giải Phóng (Deliverer) của tôi, Đấng Yên Nghĩ (Rest) của tôi, và Đấng Cứu Chuộc tôi. Tình yêu của tôi cho Ngài xem quá nhỏ nhoi so với Ngài yêu tôi thể nào. Tôi không thể nào sống cho Ngài lâu đủ hay thành thật đủ, tôi không bao giờ làm quá nhiều cho Đấng Christ. Phục vụ Chúa Jê-sus là niềm vui mừng của tôi! Ngài đã ban cho tôi sự sống và sự bình an sau tất cả những gì tôi biết là làm thế nào để thù ghét. Đức Chúa Jê-sus là sự khát vọng và đường lối của tôi. Tôi không tự tin cậy nơi chính mình, nhưng đặc hy vọng của tôi vào chỉ mình Ngài, vì Ngài chưa bao giờ quên tôi. Đấng Christ đã đến với tôi, và vì cớ nầy tôi sẽ không rời bỏ Ngài.
Bạn là tội nhân lạc mất như John Cagan. Tôi chỉ có thể nói với bạn những gì tôi đã nói với John ở cuối bài giảng khi cậu ta được cứu, “Bạn là tội nhân. Bạn đã lạc mất. Không có ai có thể cứu bạn ngoài Chúa Jê-sus. Đó là tại sao Ngài chết trên Thập Tự Giá để đền tội cho bạn – và rửa sạch cả đi bằng Huyết của Ngài. Trong khi chúng ta hát, hãy rời khỏi hàng ghế của bạn và tiến đến đây! ‘Tôi đã lạc mất! Ôi, Chúa Jê-sus, rửa sạch tội lỗi của tôi bằng Huyết mà Ngài đổ trên Thập Tự Giá!’ Hãy đến đây trong khi chúng ta hát câu đầu của ‘Gần Thập Tự (Near the Cross).’” Đây là bài ca kêu gọi khi John Cagan được cứu. Đa số các bạn điều biết. Hãy hát lên. Và khi họ hát, hãy tiến tới toà giảng và tin cậy Đức Chúa Jê-sus Christ.
Jê-sus giữ tôi gần thập tự, Gần hông tuôn suối huyết ra,
Lưu xuất ở nơi Gô-gô-tha, Nghìn thu công hiệu chẳng ngoa.
Thập giá Chúa, thập giá Chúa, Vinh hiển tôi muôn muôn đời;
Cho đến qua bên kia bờ rồi, Ngày đêm hoan lạc thảnh thơi.
(“Gần Thập Tự ‘Near the Cross’” bỏi Fanny J. Crosby, 1820-1915).
KHI VIẾT THƯ CHO TIẾN SĨ HYMERS, XIN QUÝ VỊ VUI LÒNG CHO ÔNG TA BIẾT QUÝ VỊ ĐẾN TỪ ĐẤT NƯỚC NÀO, NẾU KHÔNG ÔNG TA KHÔNG THỂ TRẢ LỜI ĐIỆN THƯ QUÝ VỊ ĐƯỢC. Nếu quý vị đươc cảm động qua bài giảng này, xin gởi email đến Tiến sĩ Hymers và cho ông biết, nhưng luôn cho biết quý vị viết từ nơi nào. Địa chỉ điện thư của Tiến sĩ Hymers: rlhymersjr@sbcglobal.net (nhấn vào đây). Quý vị cũng có thể viết thư cho Tiến sĩ Hymers trong bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể, xin viết bằng tiếng Anh. Nếu quý vị muốn viết thư tay cho ông, đây là địa chỉ của ông: P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Quý vị cũng có thể liên lạc với ông qua điện thoại: (818) 352-0452.
(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”
Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.
Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Aaron Yancy: Rô-ma 10:9-14.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Gần Cây Thập Tự ‘Near the Cross’” (bởi Fanny J. Crosby, 1820-1915).
DÀN BÀI CỦA NĂM BÀI GIẢNG ĐƯỢC DÙNG TRONG SỰ BIẾN ĐỔI FIVE SERMONS USED IN THE CONVERSION bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr. “Nếu chẳng ai rao giảng thì nghe làm sao?” (Rô-ma 10:14). I. Thứ nhất, “Encouragement to Those who are Not Far from Salvation II. Thứ hai, “Modern Calvinism and Real Conversion (Chủ Thuyết Calvin III. Thứ ba, “Only by Prayer and Fasting (Chỉ bởi Sự Cầu Nguyện và Sự
IV. Thứ tư, “Conscience and Conversion (Lương Tâm và Sự Biến Đổi)”
V. Thứ năm, “The Valley of Dry Bones (Thung Lũng của Những Xưong Khô)” (Tôi giảng bài nầy vào sáng Chúa Nhật mà John Cagan được biến đổi, ngày 21 tháng 6 năm 2009). Ê-xê-chi-ên 37:5; Giô-na 2:9. |