Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên
vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có
rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.
Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại
www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube,
nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta.
Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng.
Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép.
Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu
cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.
Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được.
Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.
ĐƯỜNG ĐI, LẼ THẬT, VÀ SỰ SỐNGTHE WAY, THE TRUTH, AND THE LIFE bởi Tiến sĩ R. L. Hymers, Jr. Bài giảng tại Hội Thánh Báp-tít Tabernacle ở Los, Angeles “Vậy Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). |
Khi chúng ta đọc chương thứ 13 và 14 của sách Giăng chúng ta thấy những Môn-đồ mù loà như thế nào. Họ đã ở với Chúa Giê-su trong ba năm vậy mà họ vẫn còn mù loà. Họ đã từng chữa khỏi người bệnh và đuổi quỷ vậy mà họ vẫn mù. Tôi lấy làm kinh ngạc rằng khi người ta đọc bốn sách Phúc Âm mà không thấy điều nầy! Chúa Giê-su đã cho họ biết đi biết lại rằng Ngài sẽ bị chịu khổ, rằng Ngài sẽ chết, và Ngài sẽ sống lại từ cổi chết.
“Kế đó, Đức Chúa Giê-su đem mười hai sứ-đồ riêng ra mà phán rằng: Nầy, chúng ta lên thành Giê-ru-sa-lem, mọi điều mà các đấng tiên tri đã chép về Con người sẽ ứng nghiệm. Vì Ngài sẽ bị nộp cho dân ngoại, họ sẽ nhạo báng Ngài, mắng nhiếc Ngài, nhổ trên Ngài, sau khi đánh đòn rồi, thì giết Ngài đi; đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại. Song các môn-đồ không hiểu chi hết; vì nghĩa những lời đó kín giấu cho môn-đồ nên không rỏ ý Đức Chúa Giê-su nói là gì” (Lu-ca 18: 31-34; cũng xem Ma-thi-ơ 12: 38-42; 16:21-23; 20:17-19; Mác 10:32-34).
Môn-đồ của Ngài không hiểu lẽ thật đơn giản đó. “Song các môn-đồ không hiểu chi hết.” Họ không hiểu Phúc Âm! Đây chúng ta tìm thấy Chúa Giê-su cùng với Môn-đồ dùng Bữa Ăn Tối Cuối Cùng. Ngài sẽ bị khổ nạn ngày mai. Ấy vậy mà Môn-đồ của Ngài vẫn còn mù loà về sự thật đơn giản nhất của Phúc Âm!
Chúa Giê-su rửa chân họ sau khi Bữa Ăn Tối. Phi-e-rơ thưa với Ngài rằng, “Chúa sẽ chẳng rửa chân tôi bao giờ.” Đức Chúa Giê-su đáp rằng, “Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết.” Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng, “Lạy Chúa, chẳng những rửa chân mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa” (Giăng 13:8, 9). Họ không hiểu sự cần cho sự khiêm tốn (13:14-17). Còn Giu-đa thi đi khỏi những Môn-đồ để phản bội Chúa Giê-su (13:30). Si-môn Phi-e-rơ thưa cùng Ngài rằng, “Lạy Chúa, Chúa đi đâu?” (Giăng 13:36). Đức Chúa Giê-su đáp cho Phi-e-rơ rằng nơi Ngài đi, bây giờ ông không có thể theo được, nhưng rồi sau ông sẽ theo (Giăng 13:36). Phi-e-rơ không có biết là Chúa Giê-su đang nói về sự thăng thiên về Thiên Đàng. Phi-e-rơ thốt ra, “Tôi liều sự sống tôi vì Chúa” (Giăng 13:37). Đức Chúa Giê-su đáp rằng, “…khi gà chưa gáy, ngươi đã chối ta ba lần” (Giăng 13:38). Đức Chúa Giê-su phán, “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chổ” (Giăng 14:2). Họ không biết là Ngài đang nói về sự thăng thiên về Thiên Đàng. Thô-ma thốt ra, “Lạy Chúa, chúng tôi chẳng biết Chúa đi đâu; làm sao biết đường được?” (Giăng 14:5). Như tôi đã nói, các Môn-đồ của Đức Chúa Giê-su hoàn toàn mù loà về những sự thật rất đơn giản này. Bản ghi chú Scotfield về Giăng 3:3 giải nghĩa sự mù loà của họ.
Điều tất yếu về sự ra đời mới mọc ra từ sự không đủ khả năng của con người có tánh xác thịt để “thấy” hay “đi vào” vương quốc của Đức Chúa Trời. Dù có năng khiếu, đạo đức, tao nhã đến đâu, con người có tánh xác thịtvẫn tuyệt đối mù loà đến sự thật thuộc linh, và bất lực để vào vương quốc; bởi vì con người không vâng lời, hiểu biết, hoặc làm vui lòng Đức Chúa Trời
Tôi hoàn toàn đồng ý với câu này. Một người chưa biến đổi thì “đã chết vì lầm lỗi và tội ác mình” (Ê-phê-sô 2:1). Nhưng ghi chú của bản Scotfield đã nói, “con người có tánh xác thịt vẫn tuyệt đối mù loà đến sự thật thuộc linh.” Và đây vẫn là tình trạng của Môn-đồ trong đêm trước khi Chúa Giê-su bị khổ nạn. Họ đã theo Ngài ba năm, nhưng họ vẫn là con người chết về thuộc linh! Bởi vì
“Vả, người có tánh xác thịt không nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời, bởi chưng người đó coi sự ấy như là sự dồ dại, và không có thể hiểu được, vì phải xem xét cách thiêng liêng” (1 Cô-rinh-tô 2:14).
Các Môn-đồ vẫn còn chết về thuộc linh, trong tình trạng chưa biến đổi, cho đến khi Chúa Giê-su từ kẻ chết sống lại và đến với họ trong đêm Phục Sinh! Có người nói, “Ở đâu nói về điều đó?” Chúng ta mù loà làm sao về sự biến đổi trong những ngày bội đạo! Điều đó được nói đến hết thảy phần cuối của bốn sách Phúc Âm! (Xem Giăng 20:19-22; Lu-ca 24:36-45; v.v.). Nó làm tôi sửng sốt là những người giảng đạo trong ngày sau rốt không hiểu điều đơn giản này! Hèn gì họ không còn giảng Phúc Âm nữa! Hầu như tôi không còn nghe những mục sư ngày nay giảng về Phúc Âm! Chúng ta từng nghe những bài giảng đó. Nhưng chúng ta không còn nghe nữa, ít nhất là không có ở Hoa Kỳ! Với tôi hầu như đa số mục sư đã mù như Môn-đồ Thô-ma, người đã nói, “Nếu ta không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu ta không đặt ngón tay vào chỗ dấu đinh, và nếu ta không đặt bàn tay nơi sườn Ngài, thì ta không tin” (Giăng 20:25). Thô-ma như bao nhiêu người khác. Ông là người không tin, là một người chưa được cứu, là người lạc mất. Và cũng là người lạc mất này, Thô-ma, người đã hỏi Chúa Giê-su, “Lạy Chúa, chúng tôi chẳng biết [Chúa đi đâu]; làm sao biết đường được?” (Giăng 14:5).
Chúa Giê-su không có giận Thô-ma và những Môn-đồ khác. Thô-ma hỏi về Thiên Đàng và làm sao đi đến đó. Chúa Giê-su trã lời ông bằng cách,
“Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6).
Phần còn lại tôi phỏng theo Robert Murray McCheyne (1813-1843), người truyền giảng Tô Cách Lan (Scottish) lổi lạc đã thấy Đức Chúa Trời ban sự phục hung đến hội thánh của ông, trước khi ông qua đời ở tuổi 29. Robert McCheyne nói, “Về phần [Giăng 14:6] như là sự diễn tả hoàn toàn về phúc âm cứu chuộc, hãy để chúng ta lượt qua những phần khác nhau đó.”
I. Thứ nhất, Đấng Christ là đường đi cùng đến Đức Chúa Trời.
Chính Đức Chúa Giê-su là đường đi đến Thiên Đàng. Mạo từ đó là là tình từ, “Ta là đường đi.” Chúa Giê-su không những chỉ con đường cho chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời – Ngài còn là đường đi đến cùng Đức Chúa Trời. Không có đường nào khác! Chỉ có Chúa Giê-su mới có thể đem bạn đến cùng Đức Chúa Trời!
Khi tôi mười hai tuổi mẹ của tôi lái xe đưa chúng tôi từ Phoenix, Arizona đến Toronto, Canada. Khi chúng tôi đến vùng Chicago bà hỏi một vị cảnh sác là phải đi xa lộ nào. Ông ta bảo bà là phải vòng lại. Đó là con đường phải đi. Chúng tôi lái xe khoãng được một tiếng hoặc hơn, nhưng rồi tôi bắt đầu để ý những vật xung quanh, trên con đường, mà tôi đã từng thấy trước đây. Tôi nói, “Mẹ, con nghĩ chúng ta đã trở lại còn đường cũ mà chúng ta tới.” Bà đậu xe vô lề và có xe tắc xi đã đậu đó. Mẹ nói, “Chúng tôi đi từ hướng đông của Chicago về Toronto. Chúng tôi có đi đúng đường không? Tài xế tắc xi có điếu thuốc đưa ra từ bên hông miệng của ông. Ông ta nói, “Bà ơi, bà bị rối hết rồi! Bà phải đi đường đó kìa!” Ông ta chỉ về hướng mà chúng tôi đi rồi. Cho nên chúng tôi quay đầu và đi trở lại, con đường mà chúng tôi đã đi đầu tiên! Vị cảnh sắc đã chỉ chúng tôi đi sai đường! Chúng ta tất cả điều đi sai đường cho đến khi Chúa Giê-su đến với chúng ta. Trong thế giới cổ có câu nói, “Đường nào cũng dẩn đến La-mã.” Trong thế giới ngày nay chúng ta có thể nói, “Đường nào cũng dẫn đến Địa Ngục.” Chỉ có Chúa Giê-su “là con đường” đến cùng Đức Chúa Trời!
Robert McCheyne nói, “Chúa Giê-su thương xót con hèn hạ của A-đam đang vật lộn cách vô ích để tìm đường đến pa-ra-đi của Đức Chúa Trời, và Ngài đã lìa pa-ra-đi và xuống trần để mở đường đến cùng Cha trên Thiên Đàng. Làm sao Ngài có thể làm được? …Ngài trở thành người thế chổ của chúng ta. Ngài gánh tội lỗi của chúng ta trên thập tự. Bây giờ tội nhân đê hèn nhất cũng có thể vào qua thân thể đầy máu của Ngài, và tìm pa-ra-đi của Đức Chúa Trờ, và sống đời đời. Hãy đến với Chúa Giê-su ngay, đừng nghi ngờ; vì Ngài phán, “Ta là đường đi.”
Không phải bằng cách đọc lên “bài cầu nguyện của tội nhân” mà bạn đến cùng Cha. Không phải bằng cách sống một đời sống tốt. Không phải là bằng cách rời bỏ một vài tội lỗi. Càng không phải bằng cách tin vào những chuyện về Đức Chúa Giê-su.
Robert McCheyne nói, “Và bây giờ, bạn của tôi ơi, có phải đây là đường để đến cùng Đức Chúa Cha hay không? Đấng Christ phán, ‘Ta là đường đi…chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.’ Rồi, nếu bạn cứ tiếp tục cố gắng đến bằng đường riêng – dù là bằng sự cải thiện chính bản thân, hay bằng sự hy vọng rằng Đức Chúa Trời sẽ không khó – nếu bạn không được cảnh báo, bạn sẽ tìm thấy trong ngày phán xét rằng bạn sẽ xa vào lửa Địa Ngục.”
Bạn cần phải đến cùng với Cha bằng cách là đến cùng Đấng Christ. Không có con đường nào khác để được cứu, vì chỉ có “một Đấng Trung bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Giê-su Christ, là người” (1 Ti-mô-thê 2:5).
II. Thứ hai, Đấng Christ là lẽ thật.
“Không thể nói là một người chưa cải đạo biết lẽ thật. Không cần nghi ngờ rằng có nhiều lẽ thật mà một người chưa cải đạo biết. Ngưòi đó có thể biết lẽ thật của toán học – người đó có thể biết nhiều lẽ thật thông thường; nhưng vẫn không thể nói rằng một người chưa cải đạo biết lẽ thật, vì Đấng Christ là lẽ thật” – Robert Murray McCheyne đã nói.
Tôi có hai người cậu/chú/bác là những người rất thích đọc sách. Thời Đệ Nhị Thế Chiến, trước khi có truyền hình, nhiều người đọc sách báo. Nó là chuyện bình thường thời đó. Nhưng hai người cậu/chú/bác này đọc nhiều hơn những người khác, thậm chí khi còn là chuyện thường để đọc hơn bây giờ.
Một trong hai người cậu/chú/bác này tên là porter – Robert Porter Elliott. Nhưng ai cũng gọi tên lót của ông, là Porter. Cậu/chú/bác Porter lúc nào cũng có một cuốn sách trong tay. Ông đã từng ở trong Quân Đội, nhưng bây giờ thì ông là người thợ máy, làm việc trong tiệm sửa thắng tại Santa Monica. Ông lúc nào cũng đọc sách. Lúc ăn trưa, sau giờ làm việc, ngay cả trong khi xem truyền hình, ông cũng đọc sách. Lúc ông nhìn lên truyền hình rồi nhìn xuống cuốn sách ông đang đọc. Ông ta đọc những chuyện giết người bí mật, tác giả như Agatha Christie, việc tương tự như vậy. Nhưng sách ông thích nhất là về khoa học và khoa học viễn tưởng. Đúng là ông ta có hàng trăm sách về khoa học và khoa học diễn tưởng. Ông biết nhiều về khoa học thật sự, và về khoa học viễn tưởng càng hơn. Ông là một người tin lớn về sự tiến hoá Darwin. Ông có thể nói về đề tài đó suốt mấy tiếng.
Một buổi sáng Chúa Nhật tôi rất ngạc nhiên khi thấy ông đến với hội thánh chúng tôi. Ông âm thầm ngồi tuốt phía sau của phòng nhóm và nghe tôi giảng. Sau đó tôi cám ơn ông đã đến tham dự. Ông nói rằng bài giảng của tôi rất lý thú. Sau đó ông đều đến mỗi Chúa Nhật. Cuối cùng, sau vài tuần, tôi có nói với ông về việc trở nên Cơ-đốc Nhân. Ông lắng nghe rất cẩn thận, và tôi có thể hướng dẩn ông đến tin nhận Chúa Giê-su. Tôi không thể nào tin được! Ông ta trước kia lúc nào cũng lạnh lùng, có trí thức nên tôi sợ để nói với ông lúc còn nhỏ. Ông giống như Humphrey Bogart mang kiến đọc dày. Nhưng sau khi ông được cải đạo thì ông cười và nói chuyện với những người trẻ như là một người khác hoàn toàn. Rồi ông bắt đầu xin tôi cho những sách Cơ-đốc Nhân. Tôi đưa cho ông quyển sách chống lại sự tiến hoá, một quyển vừa lớn vừa dày. Ông ăn sống nuốt tươi nó. Chúa Nhật kế tiếp ông hỏi tôi cho thêm sách nữa. Tôi chất cho ông thêm bốn mươi hoặc năm mươi quyển sách nữa. Ông ta đọc hết, và thậm chí có những sách ông đọc hai hoặc ba lần. Ông không còn đọc sách về giết người bí ẩn hay khoa học viễn tưởng nữa. Tôi làm báp-tem cho ông và ông trở nên một thuộc viên trung tín trong hội thánh. Bà Sally Cook còn nhớ Cậu/Chú/Bác Porter rất kỹ. Ông qua đời cách thình lình vì nghẻn tim.
Chuyện gì đã xảy ra cho Robert Porter Elliott? Tại sao ông quay khỏi khoa học viễn tưởng và sự tiến hoá? Nó rất đơn giản – ông đã tìm thấy Chúa Giê-su Christ! Ông không cần tiểu thuyết nữa. Ông đã tìm được lẽ thật – Chúa Giê-su, là Đấng đã phán, “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống.” Cậu/Chú/Bác Porter sẽ là một người đầu tiên mà tôi sẽ tìm khi tôi về Thiên Đàng! Ông đã được cứu bởi Chúa Giê-su, là chìa khoá cho mọi lẽ thật!
Một người cậu khác là anh lớn của mẹ tôi, Lloyd V. Flowers, Jr. Ông từng ở trong Hải Quân Hoa Kỳ trong Đệ Nhị Thế Chiến. Như Porter, Cậu Lloyd là một người đọc sách có tiếng. Ông đặc biệt có lý thú về sách siêu hình học và tôn giáo phương Đông. Ông luôn luôn có quyển sách như vậy mang theo bên mình. Ông là người làm đẹp phong cảnh vườn tược, nhưng ông lúc nào cũng có sách nói về kim tự tháp hay những chữ viết tượng hình cổ, hoặc tôn giáo Phương Đông. Ông là bạn của tôi, và tôi nghe ông nói về kim tự tháp và tôn giáo bên phương Đông hàng giờ. Mặc dù tôi cố khuyên ông đọc Kinh Thánh, ông chưa bao giờ tỏ ra có hứng thú chút nào. Ông cũng qua đời vì nghẻn tim thình lình. Như không giống như Porter, Cậu Lloyd chết ngoài Chúa. Ông thường nói cho tôi biết là ông đang tìm lẽ thật. Nhưng ông không bao giờ tìm được. Ông không tìm được Chúa Giê-su, là hiện thân của mọi lẽ thật! Đáng buồn, khi tôi về Thiên Đàng rồi tôi sẽ không tìm Cậu Lloyd – bởi vì tôi biết ông ta không có ở đó, vì Chúa Giê-su phán rằng, “Ta là…lẽ thật…chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Cậu Lloyd đã vào Địa Ngục.
Chú hay cậu nào của tôi giống bạn? Bạn có giống như Porter, người đã tìm được lẽ thật trong Chúa Giê-su? Hay bạn giống như Lloyd, người không tìm thấy Đấng Cứu Chuộc?
III. Thứ ba, Đấng Christ là sự sống.
Robert McCheyne nói, “Cả hai Kinh Thánh và kinh nghiệm như nhau chứng thực rằng chúng ta bởi xác thịt hay hư nát trong sự vi phạm và tội lỗi…Sự thật, những người chết trong tội lỗi thì không biết họ đã chết. Tuy nhiên nếu Đức Thánh Linh kết án bạn về tội lỗi của bạn, bản ngã hư nát, thì bạn sẽ biết…Nếu bạn có bao giờ thử giử hết điều răn của Đức Chúa Trời, nếu bạn có bao giờ thử không suy nghỉ những tư tưởng tội lỗi, nếu bạn có bao giờ thử giử tấm lòng mình khỏi sự ham muốn và tội lỗi – nếu bạn có bao giờ thử điều này, bạn có thấy là không thể nào không? Nó giống như là đem người chết sống lại vậy đó! Ôi, rõ rệt rằng bạn đã chết làm sao – không tái sanh lại! Bạn phiả được tái sanh lại. Bạn phải được kết hợp với Đấng Christ, vì Đấng Christ là sự sống.”
Linh hồn của bạn như là nhánh cây héo hon – khô, không kết quả, và chết? Hãy đến với Chúa Giê-su! Tin cậy Ngài. Được tẩy sạch bởi Huyết Ngài. Được làm sống lại bởi sự sống lại của Ngài. Rồi thì bạn sẽ tìm thấy rằng bạn đã có sự sống trong Đấng Christ! Bạn có thể nói cùng Sứ-đồ Phao-lô, “Ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20 bản NKJV). Chúa Giê-su phán,
“Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6).
Làm sao Ngài có thể nói như vậy? Bởi vì nó là sự thật. Đấng Christ là Con Đức Chúa Trời duy nhất. Ngài là Đấng duy nhất mà có thể chết để đền tội cho tội lỗi của chúng ta trên Cây Thập Tự. Ngài là Đấng duy nhất từ kẻ chết sống lại trong thân xác. Cho nên “chẳng bởi [Ngài] thì không ai được đến cùng Cha.” Tôi nguyện rằng bạn sẽ tin cậy Chúa Giê-su sáng nay và được tẩy sạch khỏi mọi tội lỗi bởi Huyết báu của Ngài!
“Người của Sự Buồn,” đáng là tên
Vì Con Đức Chúa Trời đã đến
Tội nhân suy đồi đến giác ngộ!
Ha-lê-lu-gia! Đấng Cứu Chuộc thay!
Chịu nhục và sự phỉ báng thô lỗ,
Thế chổ tôi Ngài đứng chịu án;
Chứng sự tha tội tôi bởi huyết Ngài;
Ha-lê-lu-gia! Đấng Cứu Chuộc thay!
(“Ha-lê-lu-gia! Đấng Cứu Chuộc Thay! ‘Hallelujah, What a Saviour!’”
bởi Philip P. Bliss, 1838-1876).
Bác sĩ Chan, xin hướng dẩn chúng tôi vào sự cầu nguyện:
Nếu bạn nhận được phước từ bài giảng nầy, Tiến sĩ Hymers rất muốn nghe từ bạn. KHI BẠN VIẾT CHO TIẾN SĨ HYMERS BẠN CẦN PHẢI CHO ÔNG BIẾT BẠN VIẾT TỪ QUỐC GIA NÀO BẰNG KHÔNG ÔNG KHÔNG THỂ TRẢ LỜI E-MAIL CHO BẠN ĐƯỢC. E-mail của Tiến sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net (bấm vào đây). (bấm vào đây). Bạn có thể viết cho ông bằng bất cứ ngôn ngữ nào, nhưng nếu có thể bằng tiếng Anh được thì tốt. Nếu bạn muốn viết thư đến Tiến sĩ Hymers và gởi bưu điện thì địa chỉ của ông là P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Bạn có thể gọi điện thoại cho ông tại (818) 352-0452.
(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến sĩ Hymers hằng tuần trên trang mạng
tại www.sermonsfortheworld.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”
Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net –
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.
Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.
Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Abel Prudhomme: Giăng 14:1-6.
Đơ Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Vì Tội Tôi ‘For All My Sin’” (bởi Norman Clayton, 1943).
DÀN BÀI CỦA ĐƯỜNG ĐI, LẼ THẬT, VÀ SỰ SỐNG THE WAY, THE TRUTH, AND THE LIFE bởi Dr. R. L. Hymers, Jr. “Đức Chúa Giê-su đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). (Lu-ca 18:31-34; Giăng 13:8, 9, 14-17, 30, 36, 37, 38; I. Thứ nhất, Đấng Christ là đường đi đến cùng Đức Chúa Trời,
II. Thứ hai, Đấng Christ là lẽ thật, Giăng 14:6b. III. Thứ ba, Đấng Christ là sự sống, Giăng 14:6c; Ga-la-ti 2:20. |