Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên
vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có
rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.
Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại
www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube,
nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta.
Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng.
Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép.
Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu
cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.
Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được.
Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.
CHÍNH ĐỨC CHÚA GIÊ-SU CHRISTJESUS CHRIST HIMSELF bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr. Bài giảng được giảng tại Baptist Tabernacle of Los Angeles |
Hôm nay là ngày rất tốt cho vợ tôi là Ileana và tôi. Sinh nhật của cả hai chúng tôi đều được tổ chức vào ngày nay. Hôm nay, ngày 12 tháng Tư, là sinh nhật bảy mươi bốn của tôi. Hôm nay cũng là kỷ niệm năm mươi bảy năm sự kêu gọi vào chức vụ của tôi trong năm 1958. Nhưng, trên hết, đây là một ngày trọng đại cho hội thánh chúng ta. Chính xác là bốn mươi năm về trước tôi bắt đầu hội thánh nầy chỉ với sáu hoặc bảy người trẻ cùng ở trong chung cư, trên góc đường Westwood và Wilshire Boulevard, vài lốc từ UCLA, một trường đại học lớn tại phía Tây Los Angeles. Chỉ có hai người là còn ở đây, Ông John Cook và chính tôi. Bởi ân điển của Đức Chúa Trời, John và tôi có mặt tại đây sáng nay – bốn mươi năm sau. Nguyện Đức Chúa Giê-su Christ được tôn cao!
Hội thánh nầy đã trãi qua bốn mươi năm thử thách. Như con của Y-sơ-ra-ên ở bốn mươi năm trong đồng vắng, vì vậy hội thánh nầy cũng trãi qua nhiều sự khó khăng, buồn phiền, và nhiều bất hạnh. Tôi sẽ nói them về điều nầy vào tối nay. Nhưng chúng ta đây, là một hội thánh truyền bá Phúc Âm lớn tại civic center ở khu kinh doanh (downtown) của Los Angeles. Và chúng ta biết, dù qua biết bao nhiêu sự thăng trầm, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta và ban cho chúng ta sự chiến thắng để chúng ta ăn mừng hôm nay, vào kỷ niệm lần bốn mươi của hội thánh chúng ta! Nguyện Đức Chúa Giê-su Christ được tôn cao!
Mục sư Roger Hoffman đã nói trong buổi nhóm cầu nguyện tối hôm qua. Ông ta sẽ giảng cho chúng ta tối nay trong buổi lễ kỷ niệm. Nhưng Mục sư Hoffman từ chối giảng sáng nay khi tôi hỏi ông. Ông nói, “Tiến sĩ Hymers, tôi muốn nghe ông giảng vào sáng Chúa Nhật.” Rồi, trong khi cầu nguyện vệ điều tôi phải nói gì, tôi được cảm động để giảng lại bài giảng mà tôi đã giảng ở tại một Hội Thánh Báp-tít khác vào tháng 8, năm 2010. Xin vui lòng cùng tôi xem chương hai của sách Ê-phê-sô. Trang 1251 trong bản Học Kinh Thánh Scofield. Xin cùng đứng lên trong khi tôi đọc Ê-phê-sô 2: 19, 20.
“Dường ấy anh em chẳng phải là người ngoại, cũng chẳng phải là kẻ ở trọ nữa, nhưng là người đồng quốc với các thánh đồ, và là người nhà của Đức Chúa Trời. Anh em đã được dựng lên trên nền của các sứ đồ, cùng các đấng tiên tri, chính Đức Chúa Giê-su Christ là đá góc nhà” (Ê-phê-sô 2:19, 20).
Quý vị đồng an toạ.
Trong những câu nầy, Sứ-đồ Phao-lô nói cho chúng biết rằng hội thánh là gia đình của Đức Chúa Trời. Rồi ông ta nói cho chúng ta rằng hội thánh được xây dựng trên nền của các sứ-đồ và những tiên tri, nhưng chính Đấng Christ là “đá góc nhà.” Tiến sĩ J. Vernon McGee nói đây có nghĩa là “Đấng Christ là vầng đá mà hội thánh được dựng trên” (Qua Kinh Thánh ‘Thru the Bible’, Quyển V, Thomas Nelson, tr. 241; ghi chú trên Ê-phê-sô 2:20). Tiến sĩ A. T. Robertson có nói, “akrogōniais…là nền đá căn bản” (Từ Tranh Ảnh ‘Word Pictures’, Broadman, 1931; chú giải trên Ê-phê-sô 2:20). Chính Chúa Giê-su Christ là nền tảng chính của hội thánh chúng ta. Tôi đang tôn những lời đó từ phần cuối của Ê-phê-sô 2:20 làm phân đoạn cho chúng ta sáng nay.
“Chính Đức Chúa Giê-su Christ” (Ê-phê-sô 2:20).
Chính Đức Chúa Giê-su Christ là đề tài của bài giảng nầy. Đức tin Cơ Đốc Nhân không có chứa đựng điều kỳ diệu gì ngoài chính Đức Chúa Giê-su Christ. Chưa từng bao giờ và cũng sẽ không bao giờ có bất cứ một ai khác giống như Chúa Giê-su Christ. Ngài là tuyệt đối độc nhất vô nhị trong lịch sử con người. Chính Đức Chúa Giê-su Christ là Đức Chúa Trời – là người. Chính Đức Chúa Giê-su Christ đã đến từ Thiên Đàng và sống giữa con người. Chính Đức Chúa Giê-su Christ đã chịu khổ, đổ huyết ra và chịu chết cho tội lỗi chúng ta. Chính Đức Chúa Giê-su Christ đã sống lại từ cỏi chết cho chúng ta được xưng công bình. Chính Đức Chúa Giê-su Christ đã thăng thiên về trời và ngồi bên hữu Đức Chúa Trời để cầu thay cho chúng ta. Và chính Đức Chúa Giê-su Christ sẽ trở lại để lập Vương Quốc của Ngài trên đất cho một ngàn năm bình an. Đó chính là Đức Chúa Giê-su Christ! Đứng lên và hát!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
(“Chỉ Duy Giê-su, Cho Tôi Thấy ‘Jesus Only, Let Me See’ ”
bởi Dr. Oswald J. Smith, 1889-1986).
Quý vị có thể ngồi xuống.
Chủ đề về chính Đức Chúa Giê-su Christ thì rất mầu nhiệm, sâu rộng, và quan trọng mà chúng ta không thể nào có thể giải thích tất cả nó trong một bài giảng. Chúng ta có thể nói đến một vài điểm trong buổi sáng nay tập trung vào chính Đức Chúa Giê-su Christ.
I. Thứ nhất, chính Đức Chúa Giê-su Christ bị khinh dễ và chán bỏ bởi chủng tộc con người.
Tiên tri Ê-sai đã làm rỏ ràng điều nầy khi ông nói,
“Người đã bị người ta khinh dễ và chán bỏ; từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm; bị khinh như kẻ mà người ta che mặt chẳng thèm xem, chúng ta cũng chẳng coi người ra gì” (Ê-sai 53:3).
Tiến sĩ Torrey nói, “Sự thất bại để [có] đức tin trong Chúa Giê-su Christ không phải là một sự rủi ro, nó là tội lỗi, một tội lỗi đau thương, một tội lỗi kinh khủng, một tội lỗi đáng nguyền rủa” (R.A. Torrey, D.D., Làm Thế Nào Để Hầu Việc Cho Chúa Giê-Su Christ ‘How to Work for Christ’, Fleming H. Revell Company, n.d., trang 431). Tiên tri Ê-sai diển tả tội lỗi của sự khinh dể và chán bỏ Chúa Giê-su Christ, là tình trạng suy đồi bên trong là nguyên nhân làm cho con người hư mất lánh mặt khỏi Chúa Giê-su Christ. Bằng chứng suy đồi lớn nhất của hầu hết con người là họ nghĩ rất ít về chính Đức Chúa Giê-su Christ. Bằng chứng lớn nhất của nhân loại hư mất đáng bị hình phạt trong hồ lửa đời đời là vì họ chủ tâm và quen thói lánh mặt khỏi Ngài.
Trong tình trạng không biến đổi con người từ chối chính Đức Chúa Giê-su Christ. Trong tình trạng tuyệt đối suy đồi của họ, họ không quí trọng chính Đức Chúa Giê-su Christ. Cho đến khi lương tâm bạn bị cắn rứt, cho đến khi bạn cảm nhận được tội lỗi của bạn, cho đến khi bạn cảm thấy rằng tấm lòng bạn xa cách với Đức Chúa Trời, bạn sẽ tiếp tục khinh dể và chán bỏ chính Đức Chúa Giê-su Christ.
Trong hội thánh chúng tôi thấy điều đó xảy ra trong phòng tư vấn, sau những bài giảng. Chúng tôi nghe người ta nói về nhiều việc. Họ nói về những câu Kinh Thánh. Họ nói về “sự nhận thức” điều nầy hay điều nọ. Họ nói với chúng tôi về những gì họ đã cảm nhận và những gì họ đã làm. Họ thường kết thúc bằng câu, “Rồi tôi đến với Chúa Giê-su.” Tất cả là vậy! Họ không nói thêm một chữ nào về Chúa Giê-su! Họ không có điều để nói về chính Đức Chúa Giê-su! Làm sao mà họ có thể được cứu?
Vĩ nhân Spurgeon nói, “Có một khuynh hướng hèn hạ ở giữa con người để loại bỏ chính Đức Chúa Giê-su Christ ra ngoài phúc âm” (C.H. Spurgeon, Chung QuanhCửa Cổng ‘Around the Wicket Gate’, Nhà Xuất Bản Pilgrim, tái bản 1992, trang 24).
Biết về chương trình của sự cứu rổi không thể cứu bạn! Học nhiều về Kinh Thánh không thể cứu bạn! Nghe nhiều bài giảng không thể cứu bạn! Cảm biết đau khổ về tội lỗi của bạn không thể cứu bạn! Nó đã không cứu được Giu-đa, phải không? Dâng đời sống không thể cứu bạn! Sự khóc lóc của bạn không thể cứu bạn! Không có điều gì giúp bạn được ngoại trừ bạn hướng đến việc ngưng lại sự khinh dể và chán bỏ Chúa Giê-su Christ – ngoại trừ bạn không còn lánh mặt khỏi Ngài – ngoại trừ bạn được kéo đến với chính Đức Chúa Giê-su Christ! Hát lại lần nữa!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
Bạn có thể ngồi xuống.
II. Thứ hai, chính Đức Chúa Giê-su Christ là trọng tâm của KInh Thánh.
Nó có phải là vô lý cho chúng tôi để nói với bạn rằng chính Đức Chúa Giê-su Christ phải là trọng tâm trong sự suy nghĩ của bạn không? Không, nó không phải là vô lý. Tại sao, hảy suy nghĩ, chính Đức Chúa Giê-su Christ là chủ đề chính của toàn bộ Kinh Thánh – từ Sáng-thế-ký cho đến Khải-Huyền! Sau khi Đức Chúa Giê-su Christ sống lại từ cỏi chết Ngài gặp hai môn đồ đang trên đường về làng Em-ma-út. Những gì Ngài nói với họ cũng áp dụng cho chúng ta ngày nay.
“Đức Chúa Giê-su bèn phán rằng: Hỡi những kẻ dại dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên tri nói. Há chẳng phải Đấng Christ chịu thương khó thể ấy, mới được vào sự vinh hiển mình sao? Đoạn, Ngài bắt đầu từ Môi-se, rồi kế đến mọi đấng tiên tri mà cắt nghĩa cho hai người đó những lời chỉ về Ngài ttrong cả Kinh Thánh” (Lu-ca 24:25-27).
Từ ngũ kinh của Môi-se, và qua suốt cả Kinh Thánh, Chúa Giê-su Christ giải thích cho họ “tất cả những việc trong Kinh Thánh đều chỉ về Ngài.” Còn điều gì có thể rỏ ràng hơn? Chủ đề chính của toàn bộ Kinh Thánh là chính Đức Chúa Giê-su Christ! Chính vì Chúa Giê-su Christ là đề tài chính của Kinh Thánh, thì có còn vô lý cho bạn để nhận chính Chúa Giê-su Christ là chủ đề chính cho sự suy nghĩ của bạn và trong đời sống của bạn không? Tôi nói với bạn, suy nghĩ chính chắn về chính Chúa Giê-su Christ trong buổi sang nay! Chúng ta hát!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
Tôi tin rằng sự hiểu biết chính Chúa Giê-su Christ, trong sự biến đổi thật sự, là việc quan trọng nhất có thể xảy ra cho bạn. Nếu bạn thật sự tin nhận chính Chúa Giê-su Christ bạn sẽ cần rất ít lời khuyên. Tôi tin rằng sự hiểu biết thật sự về Chúa Giê-su Christ xóa bỏ nhu cầu của 90% tất cả Cơ Đốc Nhân cần khuyên bảo! Khi một người nhận biết Chúa Giê-su Christ, trong sự biến đổi thật sự, người ấy sẽ tìm kiếm Chúa Giê-su Christ,
“… là [Đấng] mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn ngoan, sự công bình, sự nên thánh, và sự cứu chuộc cho chúng ta” (1 Cô-rinh-tô 1:30).
Nếu chúng ta xóa bỏ “chủ nghĩa quyết định” trong hội thánh chúng ta, nếu chúng ta chắc chắn người ta thật sự được biến đổi trong Đấng Christ, nó sẽ xóa bỏ nhu cầu 90% lời khuyên bảo trong hội thánh ngày nay! Hãy để chính Chúa Giê-su Christ làm cố vấn! Chúng ta hát!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
III. Thứ ba, chính Chúa Giê-su Christ là thực chất, là nguyên tố chủ yếu, là trái tim của Phúc Âm.
Tiên tri Ê-sai nói chính Đức Chúa Giê-su Christ là trọng tâm của Phúc Âm,
“Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy; Đức Giê-Hô-Va đã làm cho tội lổi của hết thảy chúng ta đều chất trên người” (Ê-sai 53:6).
“Đức Giê-Hô-Va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người.” Chịu thay cho, sự chết chuộc tội của Chúa Giê-su Christ, trong sự thế chổ cho chúng ta, trả giá và chịu sự phán xét của Đức Chúa Trời trong sự thế chổ cho chúng ta – đó là trọng tâm của Phúc Âm! Là chính Chúa Giê-su Christ gánh thay tội lỗi của chúng ta trên thân Ngài trong buổi tối tại vườn Ghết-sê-ma-nê. Là chính Đức Chúa Giê-su Christ trong khu vườn đó, là Đấng đã phán,
“Linh hồn ta buồn rầu cho đến chết” (Mác 14:34).
Chính Đức Chúa Giê-su Christ là Đấng,
“Trong cơn rất đau thương … mồ hôi trở nên như giọt máu lớn rơi xuống đất” (Lu-ca 22:44).
Là chính Đức Chúa Giê-su Christ là Đấng bị bắt giữ trong Vườn Ghết-sê-ma-nê. Là chính Đức Chúa Giê-su Christ là Đấng bị kéo lê đến Tòa Án Do Thái, bị vả vào mặt, bị chế giểu và nhục nhã. Họ khạc nhổ lên mặt chính Chúa Giê-su Christ! Họ kéo tóc nắm râu của chính Chúa Giê-su Christ. Là chính Đức Chúa Giê-su Christ bị dẩn đến trước Bôn-xơ Phi-lát, bị những lằn roi quất trên lưng theo hình phạt của La-Mã, trên đầu đội mảo gai, máu rướm ra chảy xuống đầu và mặt Chúa Giê-su Christ, mặt của Ngài đầy những lằn đòn,
“… mặt mày người xài xể lắm hơn kẻ nào khác, hình dung xài xể hơn con trai loài người” (Ê-sai 52:14).
“bởi lằn roi người chúng ta được lành bệnh” (Ê-sai 53:5).
Là chính Chúa Giê-su Christ là Đấng từ tòa án Phi-lát, vác Thập Tự Giá Ngài đi đến chổ hành hình. Là chính Chúa Giê-su Christ là Đấng bị đóng đinh trên cây gổ nguyền rủa đó. Là chính Chúa Giê-su Christ là Đấng không chỉ chịu đau đớn bởi những cây đinh đóng vào tay và chân Ngài – mà là Đấng chịu đau đớn hơn thế nữa khi Đức Chúa Trời “đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Ngai” (Ê-sai 53:6). Chính Chúa Giê-su Christ “gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gổ” (1 Phi-e-rơ 2:23). Tiến sĩ Watts nói,
Mình Ngài lưu huyết dường khoác xích y,
Tay, chơn đinh đóng khổ hình vì tôi;
Đời nầy tôi kể mình đã chết đi,
Cõi thế đối tôi thật như chết rồi.
(“Giờ Được Chiêm Ngưỡng ‘When I Survey the Wondrous Cross’”
bởi Isaac Watts, D.D., 1674-1748).
Đứng lên và hát! Bây giờ hát điệp khúc!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
Chúng ta có thể ngồi xuống.
IV. Thứ tư, chính Chúa Giê-su Christ là nguồn vui đời đời.
Họ đem thân thể Chúa Giê-su từ Thập Tự Giá xuống và chôn trong mộ đã được niêm phong lại. Nhưng đến ngày thứ ba, Ngài đã sống lại từ cỏi chết! Rồi Ngài hiện ra cùng các Sứ-đồ và phán rằng, “bình an cho các ngươi” (Giăng 20:19).
“Nói đoạn, Ngài giơ tay và sườn mình cho môn đồ xem. Các môn đồ vừa thấy Chúa thì đầy sự mừng rở” (Giăng 20:20).
“Các môn đồ vừa thấy Chúa thì đầy sự mừng rở” (Giăng 20:20). Chính Chúa Giê-su Christ ban cho họ sự vui mừng “khi họ thấy Chúa.” Bạn không bao giờ biết được sự bình an sâu thẳm, và sự vui mừng trong Chúa, cho đến khi nào bạn nhận biết chính Chúa Giê-su Christ!
Ô, tôi nói với bạn sáng nay – Tôi còn nhớ ngay lúc khi tôi tin nhận Chúa Giê-su Christ! Thật là một kinh nghiệm thánh! Tôi lao vào Ngài! Hoặc, đúng hơn, nó dường như là Ngài lao đến tôi. Tôi được rửa sạch tội lỗi qua Huyết báu của Ngài! Tôi được sống bởi Con của Đức Chúa Trời! Hát lên bài hát đó!
Chỉ duy Giê-su, cho tôi thấy,
Chỉ duy Giê-su, chỉ duy Ngài,
Và bài ca của tôi sẽ mãi là –
Giê-su! Chỉ duy Giê-su!
Bạn có thể ngồi xuống.
Hãy đến với chính Chúa Giê-su Christ! Đừng bỏ Đấng Cứu Chuộc ra khỏi đời sống bạn. Đừng loại bỏ Ngài ra khỏi chứng cớ của bạn. Đừng dính vào những gì mà Spurgeon gọi là “khuynh hướng hèn hạ…để loại bỏ chính Chúa Giê-su Christ ra khỏi phúc âm.” Không! Không! Đến với chính Chúa Giê-su ngay bây giờ. Lắng nghe cẩn thận những lời mà tôi hát ở đây,
Đời con xưa vốn ô tội xấu xa,
Mãi mãi mê say ác uế trong đời,
Ngờ đâu nay biết Giê-su tha thứ,
Chúa ơi con xin tâm nguyện đến liền!
(“Tôi Nguyện Đến Liền ‘Just As I Am’” bởi Charlotte Elliott, 1789-1871).
Chúa Giê-su chịu chết trên Thập Tự Giá để đền tội cho bạn. Chúa Giê-su đổ Huyết thánh Ngài ra để rửa sạch tội lỗi cho bạn. Hãy đến với Chúa Giê-su. Tin nhận Ngài và Ngài sẽ cứu bạn ra khỏi tội lỗi. A-men.
(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến Sĩ Hymers bằng tiếng Việt hằng tuần trên
trang mạng tại www.realconversion.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”
Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net –
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.
Những bài giảng viết tay nầy không có bản quyền. Bạn có thể dùng họ mà không cần có sự
cho phép của Tiến sĩ Hymers. Nhưng mà tất cả thông điệp qua video đã có bản quyền, và
chỉ được sử dụng khi nào có xin phép.
Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Abel Prudhomme: Ê-sai 53:1-6.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Khi Bình Minh Tô Điểm Bầu Trời ‘When Morning Gilds the Skies’”
(dịch từ Đức bởi Edward Caswall, 1814-1878).
DÀN BÀI CỦA CHÍNH ĐỨC CHÚA GIÊ-SU CHRIST JESUS CHRIST HIMSELF bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr. “Chính Đức Chúa Giê-su Christ” (Ê-phê-sô 2:20). I. Thứ nhất, chính Đức Chúa Giê-su Christ bị khinh dể và chán bỏ bởi chủng tộc con người, Êsai 53:3.
II. Thứ hai, chính Đức Chúa Giê-su Christ là trọng tâm của Kinh Thánh,
III. Thứ ba, chính Đức Chúa Giê-su Christ là thực chất, là nguyên tố chủ yếu, là trái tim của Phúc Âm, Ê-sai 53:6; Mác 14:34; Lu-ca 22:44; Ê-sai 52:14; 53:5; 1 Phi-e-rơ 2:24. IV. Thứ tư, chính Chúa Giê-su Christ là nguồn vui đời đời, Giăng 20:19, 20. |