Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




HÒN ĐẢO CỦA NHỮNG LINH HỒN LẠC MẤT

THE ISLAND OF LOST SOULS
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Baptist Tabernacle of Los Angeles
Tối Chúa Nhật ngày 21 tháng 7 năm 2013
A sermon preached at the Baptist Tabernacle of Los Angeles
Lord’s Day Evening, July 21, 2013

“Vả, chăm về xác thịt sanh ra sự chết; còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an. Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:6-8).


Sứ đồ Phao-lô nói, “chăm về xác thịt sanh ra sự chết.” Sự diển tả nầy là tình trạng của những ai đang lạc mất. Chữ “sự chết” mà ông nói đây là sự chết tâm linh. Ông nói hai lần về điều nầy trong thư Ê-phê-sô đoạn hai. Ông nói họ đã “chết trong lầm lổi và tội ác mình” (Ê-phê-sô 2:1). Ông nói họ “chết vì tội mình” (Ê-phê-sô 2:5). Bản Scofield chú thích trong Ê-phê-sô 2:5 rằng, “Sự chết tâm linh là trạng thái của con người tự nhiên hay chưa được tái sinh vẩn còn sống trong tội lổi của họ, xa lánh sự sống của Đức Chúa Trời, và không có Thánh Linh” (Bài Học Kinh Thánh Scofield, ấn bản 1917; dựa trên Ê-phê-sô 2:5).

Sứ đồ đưa ra sự tương phản giữa chữ “sự chết” với chữ “sự sống và hòa thuận.” Chưa được biến đổi là tâm linh “đã chết.” Được biến đổi là có “sự sống và hòa thuận.” Tiến sĩ Martyn Lloyd-Jones chỉ cho thấy rằng “hòa thuận” là chữ chìa khóa trong thư Rô-ma chương 8. Những ai lạc mất thì không có sự hòa thuận. Phao-lô muốn nói là “hòa thuận với Đức Chúa Trời” –

“Vậy chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời” (Rô-ma 5:1).

Tại sao người chưa tin không có sự hòa thuận với Đức Chúa Trời? Lý do là ở trong câu 7 của đoạn văn. Họ không có sự hòa thuận với Đức Chúa Trời.

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Bản Kinh Thánh Geneva Geneva Bible của 1599 dịch chữ “xác thịt carnal” là “nhục dục flesh.” Và chú giải câu nầy nói rằng “bởi nhục dục mà con người không được tái sinh.” Người chưa được cứu, chưa được tái sinh “là nghịch lại với Đức Chúa Trời”

Nếu coi là nghiêm trọng, thì câu nầy cho chúng ta thấy một tầm nhìn cách tiêu cực ghê gớm của nhân loại tội lổi chưa được biến đổi.

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Dẩu là rất tiêu cực, đây là một sự diển tả thật sự của chủng tộc con người. Hãy để chúng ta suy nghĩ đến hai điểm trong đoạn văn của chúng ta.

I. Thứ nhất, đoạn văn diễn tả tuyệt đối về sự thật của chủng tộc nhân loại.

Tôi đi bơi trong chổ thể thao hôm Chúa Nhật tuần rồi. Tôi gặp một bà kia mà mấy tháng nay tôi không có gặp. Bà là một người rất tử tế và có cá tính vui vẽ. Tôi rất vui được gặp lại bà sau mấy tháng qua. Dỉ nhiên là bà biết rằng tôi là mục sư. Như mọi khi tôi luôn cố gắng để giữ hết sức thận trọng trong sự giao tiếp của tôi và không đụng chạm. Tôi không nhớ là tại sao, nhưng chúng tôi không có nói lâu hơn ba hay bốn phút gì đó thì bà nói rằng bà không thể nào tin vào Đức Chúa Trời là Đấng đã để quá nhiều sự đau khổ trong thế giới. Vì có nhiều sự đau khổ, bà nói rằng bà không tin vào Đức Chúa Trời, và tất cả là tại Ngài. Bà sẽ tin Ngài nếu Ngài hoàn thành những việc theo chiều hướng mà nghĩ rằng nó phải được thực hiện! Dỉ nhiên là tôi phải biện hộ cho Đức Chúa Trời khi người khác hiểu lầm về Ngài. Tôi nói nó là do con người chớ không phải Đức Chúa Trời đã mang nhiều sự đau khổ qua sự chống nghịch cùng Đức Chúa Trời. Nhưng mắt bà đờ ra và không muốn nghe tôi nói. Tôi đổi đề tài và chúng tôi có một cuộc nói chuyện vui vẽ sau đó.

Lời người đàn bà đó nói là thí dụ điển hình theo sự suy nghĩ của người lạc mất. “Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời.” Họ không thích những gì Đức Chúa Trời làm. Họ thấy khó chịu với Đức Chúa Trời. Khi họ suy nghĩ về Đức Chúa Trời, họ cảm thấy bực mình với Ngài vì một lý do nầy hay một lý do khác. “Thầy tế lể sờ mó tôi.” Đó là nan đề lớn của Công Giáo. “Nếu có Đức Chúa Trời, thì Ngài không để điều đó xẩy ra,” họ nói như vậy. Tôi xin thưa, “Đúng, nhưng Đức Chúa Trời không có liên quan đến điều đó. Đó là do tội lổi con người đã làm điều đó!” Mắt họ đờ ra. Họ không muốn nghe bạn. Họ vẩn đổ trách cho Đức Chúa Trời.

“Tôi đã thấy người đạo đức giả trong Hội Thánh.” Đó là vấn đề lớn cho những giáo hội Báp-Tít và Ngũ Tuần. Tôi xin thưa, “Đúng, nhưng Đức Chúa Trời không tạo ra điều đó, con người tội lổi làm ra nó. Không phải Đức Chúa Trời tạo ra những người đạo đức giả. Tự họ làm cho chính mình ra giả hình,” Họ lại đờ đẫn ra và không muốn nhìn mặt tôi. Và hầu như là đối với mõi một người chưa được thay đổi mà khi tôi tiếp xúc đều là như vậy. Mỗi người họ cho rằng họ đang nói về một việc gì đó sâu sắc lắm – mà không có người nào khác nghĩ ra được điều đó!!! Nhưng mà những điều than phiền của họ quá thường nên trên thật tế thì họ trở nên phổ biến trên toàn thế giới!!! Những ai chưa được biến đổi đều nói về Đức Chúa Trời cách giống nhau như vậy. Họ giống như từ một khuôn mà ra! Và lý lẽ của họ không những chỉ có tính cách bao quát mà lại còn giống như trẻ con nữa. “Tôi không thích cách làm việc của Đức Chúa Trời – vì vậy tôi sẽ trừng phạt Ngài, bằng cách là không tin Ngài.” Chuyện vô lý! Họ chỉ làm tổn thương cho chính mình. Nhăn nhó châu mày giống như đứa trẻ hư, lấy đồ chơi của mình và dùng dằn bỏ đi khi trò chơi của cuộc sống không diển tiến đúng theo qui định mà họ muốn chơi!

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Chú ý đến bản chất đồi bại của con người, con người xác thịt bày ra trong Hội Thánh. Hội Thánh bị chia rẻ luôn luôn là nguyên nhân từ những thuộc viên trong Hội Thánh chưa được biến đổi. Tôi không nghĩ rằng có bất cứ một trường hợp ngoại lệ nào khác – ít ra là tôi chưa nghe nói hay chưa được biết đến. Khi mọi việc không xảy ra đúng với những gì mà họ mong muốn, họ hấm hức bỏ đi với lời nói giận dữ! Sự mách nước đến khi bạn cố gắng lý lẽ với họ, hay chỉ Kinh Thánh cho họ. Bạn nói, “Nhưng Đức Chúa Trời không muốn bạn rời khỏi Hội Thánh.” Họ không thể nghe bạn. Mắt của họ đờ đẫn ra với bạn và ngoảnh mặt khỏi bạn. Tôi không bao giờ nghe một người nào có thể giảng hòa sau khi họ quyết định rời khỏi Hội Thánh – không có một ai! Tại sao?

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Một cô nhân viên ở ngân hàng của tôi nói với tôi là cô từng đi nhóm tại một Hội Thánh Báp-Tít Nam Phương nhỏ gần nhà tôi. Nhưng cô nói cha mẹ của cô giận Hội Thánh và rời bỏ – và cô không còn cảm thấy thoải mái dể chịu khi không có họ ở đó. Tôi cố gắng để giải thích cho cô, nhưng cô lườm tôi và ngó chổ khác. Cô ta nghĩ rằng cha mẹ cô ta làm đúng khi chia rẽ Hội Thánh, mặt dù họ không nhóm hội thánh nào cả, chính cô cũng chống lại và không đi nữa, và chính Hội Thánh cũng đã mất đi một số người đến đỏi gần như không tồn tại được – chỉ còn lại những bà lớn tuổi tham dự! Khi bạn cố gắng để giải tỏ với những người như vậy, và trưng dẩn Kinh Thánh cho họ, họ luôn luôn có phản ứng giống như vậy – giống như là họ từ một khuôn bánh ra! Họ sẽ lườm bạn và ngoảnh mặt nơi khác. Tại sao?

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Chỉ thêm một chứng cớ nữa! Nói với những Cơ-đốc Nhân chưa được tái sinh. Cho họ những bài giảng Phúc Âm. Cho họ những buổi cầu nguyện đầy năng lực. Cho họ thức ăn, và sự thông công, và những tư vấn hữu ích – và rồi đa số họ làm gì? Họ sẽ tìm điều gì đó để không đồng ý! Họ sẽ tìm một vài lý do để bực mình. Điều đó không phải là lổi lầm của họ! Ô, không, nó không bao giờ là lổi lầm của họ! Bạn có thể làm mọi việc để có thể giữ họ lại – và họ sẽ làm gì? Họ sẽ liếc mắt lườm bạn rồi ngoảnh mặt,

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

Vâng, đoạn văn đưa ra một sự diễn tả tuyệt đối sự thật của một chủng tộc con người chưa được biến đổi.

II. Thứ hai, đoạn văn cho thấy tình trạng gian ác phổ biến nầy.

Không có ai làm rỏ ràng hơn là Sứ Đồ Giăng, ông nói,

“Còn cả thế gian đều phục dưới quyền ma quỉ” (1 Giăng 5:19).

Cả thế gian đều phục dưới sự nguyền rủa A-đam (Adamic curse), và vì thế,

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được” (Rô-ma 8:7).

H.G. Wells là một người vô thần ủng hộ mạnh mẽ cho học thuyết Đắc Uyn (Darwinism). Bạn có thể nhìn thấy nó trong các bộ phim khoa học viễn tưởng dựa trên tiểu thuyết của ông, giống như, “Chiến Tranh Những Thế Giới ‘The War of the Worlds’,” “Máy Ngược Vòng Thời Gian ‘Time Machine’,” “Thế Giới Lạc Mất ‘The Lost World’,” và đặc biệt là “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Lạc Mất ‘Island of the Lost Souls’.” Tôi không có thì giờ để đọc nó, nhưng tôi đã xem bộ phim bản 1932 hai lần. “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Lạc Mất” đã làm thành phim ba lần, nhưng bộ phim năm 1932 là bộ phim rất xứng đáng để xem. Nhà phê bình phim Leonard Maltin đã cho ba sao rưởi trong bốn sao. Nó là câu chuyện về một nhà khoa học điên cuồng, diển xuất bởi Charles Laughton, bị cách ly trên một hòn đảo xa xăm, là chổ những con thú rừng biến đổi thành quái vật, nữa người nữa thú gọi là “giả nhân ‘humananimals’.” Một trong những giả nhân nầy được diển xuất bởi Bela Lugosi, là người đống vai Ma Cà Rồng trong bộ phim gốc. Vai nữa người nữa chó của Lugosi, tấn công Laughton ở cuối bộ phim nói rằng, “Chúng ta không còn là người phải không?” Luôn luôn những câu chuyện của H.G. Wells là hoàn toàn dựa trên học thuyết của Đắc Uyn. Nếu bạn xem phim đó thì đừng nên cho những đứa trẻ xem. Nó được phim vào năm 1932, trước khi Hays Code bị ảnh hưởng. Điều đó hơi ghê sợ trong mỗi phần, đặc biệt là trong màn cuối cùng. “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Lạc Mất”.

Thời gian ngắn trước khi ông chết, C.S. Lewis nói với một người bạn rằng ông tin rằng sự tiến hóa là “trung tâm giả dối của thời đại chúng ta.” Và ông đã nói đúng. Giả thuyết của Đắc Uyn thật ra chỉ là khoa học viễn tưởng. Nhiều người không nhận thức rỏ chính Đắc Uyn cũng không có được một cái bằng cấp cử nhân về khoa học. Chỉ có tín chỉ trong Giả Thuyết Nhất Thể. Những sách của ông thực ra đọc giống như khoa học viễn tưởng trong thời Victoria, giống như những cầu chuyện của Jules Verne. “Giả thuyết tiến hóa” của ông nẩy sinh ra nhiều loại bệnh của thế giới hiện đại, bao gồm chủ nghĩa Phát Xít của Hít-Le, Chủ Nghĩa Cộng Sản, và sự Phá Thai Hàng Loạt (Abortion Holocaust). H.G. Wells là đồ đệ của Đắc Uyn.

Còn nữa “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Lạc Mất” diễn tả thế giới cách kỳ lạ mà chúng ta đang sống trong tối nay! Nhân loại đang sống trong một “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Lạc Mất.” Nhưng chúng ta không trở nên như vậy bởi phương cách tiến hóa! Có một bài thơ cổ xưa nói về hai con khỉ đang nói chuyện trên cây. Một con nói rằng,

“Vâng, con người bắt nguồn từ, lời nguyền rũa,
    nhưng anh em ơi, hắn không xuất thân từ chúng ta!”

Con người thật sự trở nên “lạc mất” từ khi A-đam chống nghịch lại với Thượng đế trong vườn Ê-đen, trong buổi ban đầu. Và sự chống nghịch của tổ phụ đầu tiên đó đã truyền xuống cho tất cả hậu thế. Kinh Thánh nói rằng, “Bởi một người mà tội lổi vào trong thế gian” (Rô-ma 5:12). Và lần nữa, “bởi sự không vâng phục của một người mà mọi người khác thành ra kẻ có tội” (Rô-ma 5:19). Bây giờ mọi người sinh ra với sự nhơ nhớp tự nhiên bởi “nguyên tội.” Bản Kinh Thánh Geneva năm 1599 A.D. nói, “Bởi tội lổi có nghĩa là căn bệnh vào trong hậu tự của chúng ta, và con người nói chung gọi nó là nguyên tội” (dựa trên Rô-ma 5:12).

Tôi biết rằng con người “hiện đại” rất ghét cái học thuyết về “nguyên tội.” Nhưng sự căm phẩn của họ chẳng qua là xác định lại thực tế đó là sự thật! Tôi không nghĩ rằng bất cứ học thuyết nào trong Kinh Thánh (ngoại trừ Địa Ngục) là được ghét hơn cái nguyên tội, và kết quả tất yếu của nó, là sự sa đọa. Và hơn nữa, như C.S. Lewis chỉ ra rằng, không có học thuyết nào trong Kinh Thánh làm bằng chứng rỏ ràng hơn là quan sát con người.

Thí dụ, bạn có cần phải dạy một đứa bé để làm điều xấu không? Dỉ nhiên là không! Nhưng bản tánh tự nhiên của nó là xấu. Kinh Thánh nói rằng con người là “bội nghịch từ trong lòng mẹ” (Ê-sai 48:8).

Tác giả William Golding miêu tả về tình trạng suy đoài của nhân loại trong truyện lừng danh, “Chúa Của Sự Loạn Lạc ‘Lord of the Flies’.” Nó là câu chuyện của một nhóm trong Ban hợp ca thiếu niên nam người Anh đã bị bỏ rơi trên một hoang đảo. Lúc đầu họ là những người tao nhã, lịch sự, có học thức, và hành động giống như một người thượng lưu trẻ. Nhưng trong một thời gian ngắn họ rơi vào tình trạng điên cuồng và dã man. Không có ai dạy cho họ cái tính dã man đó. Điều đó đến từ con người xác thịt tự nhiên, tính tự nhiên suy đoài của họ – xuất phát từ cái nguyên tội mà họ thừa hưởng từ tổ phụ đầu tiên là A-đam. Còn nữa, “Chúa Của Sự Loạn Lạc” là cái tên mà Kinh Thánh đặt cho Sa-tan, dưới hình thức của Beelzebub. Đội hợp ca thiếu niên nam người Anh, khi rời khỏi cái nền văn minh có đó, đã mau chóng tuột vào trong sự dã man dưới quyền thống trị của Sa-tan, là Chúa của Sự Loạn Lạc.

Bất cứ người nào nhận biết những đứa trẻ, và nhìn chúng trong nhà thờ, đều thấy hiện tượng nầy cứ tái đi tái lại. Những đứa trẻ bước vào nhà thờ với trang phục đẹp đẽ, trên tay cầm quyển Kinh Thánh. Nhưng khi không có người lớn trông coi chúng, chúng bắt đầu nổi loạn – như là nói láo, hay lấy vật gì đó của ai, hoặc – quý vị cũng biết những đứa trẻ làm gì rồi! Họ không cần được dạy dổ để làm người xấu và phản loạn. Chúng làm theo bản tánh tự nhiên. Bạn có biết rằng có một nhóm hip hop gọi là “Hư Đốn Tự Nhiên ‘Naughty by Nature’” không? Đúng là cái tên! Thực tế nó diễn tả về chủng tộc nhân loại – hư đốn bởi tự nhiên!

Khi những đứa trẻ trong Hội Thánh thấy mục sư hay ban chấp sự, chúng thường ngần ngại, giống như chúng đã bị bắt gập! Chúng có phản ứng giống như vậy ngay cả khi chúng không có làm bất cứ điều gì sai lúc đó! Chúng chùn lại như là hoảng hốt trên mặt họ – như kiểu cách mà tổ phụ A-đam khi phạm tội mà phải đối diện với Đức Chúa Trời khi Ngài gọi ông trong Vườn Ê-den.

Những em thiếu niên “trông có vẽ lịch sự” trong lớp trường Chúa Nhật của tôi vào năm 1950 luôn vui vẽ và trông có vẻ dể thương khi có người lớn hiện diện ở đó. Nhưng chẳng bao lâu khi người lớn rời khỏi đó, họ bắt đầu kể chuyện tầm phào. Lúc đầu tôi cảm thấy bối rối lắm, nhưng rồi tôi nhận thức được (ngay cả trước khi tôi được biến đổi) rằng họ chỉ giả mạo, không phải là Cơ-đốc Nhân thật sự. Bởi ân điển của Chúa mới thấy được điều đó. Phần đông người ta không bao giờ thấy được điều đó. Vì vậy họ đi ra ngoài và nói Hội thánh đó đầy đạo đức giả. Tôi nghe điều đó rất nhiều, “Tôi rời khỏi Hội Thánh vì có nhiều người đạo đức giả ở đó”. Nhưng đó không phải là sự thật! Thật ra điều đó có nghĩa là một số người trong Hội Thánh không phải là Cơ-đốc Nhân thật sự, là những người chưa được biến đổi. Tôi đi đến sự tin rằng “đạo đức giả” không phải là từ chính xác để diển tả một số người đó. Họ chỉ là những người hư mất. Họ là những người đến với nhà thờ nhưng không được biến đổi. Và họ là những người “suy đoài tự nhiên.” Họ không thể là gì khác! Họ đã bị sập bẩy trong tội lổi! Họ không thể thoát ra được! Giống như “nữa người, nữa thú” trong “Hòn Đảo Của Những Linh Hồn Hư Mất,” họ không thể thoát khỏi tội lổi, bản chất xác thịt! “Nữa thú, nữa người” mà Bela Lugosi đã diễn nói rằng, “Chúng ta không phải là người sao?” Họ thoái hóa, suy đoài quá nên họ giống thú hơn là giống người. Đó là hình ảnh suy đoài của nhiều người trong thế giới chúng ta tối nay! Và thu hẹp lại hơn nữa, là hình ảnh cũa những người chưa được biến đổi trong các Hội Thánh. Đôi khi tôi thấy một số người thật sự hành động giống như loài thú hơn là giống con người!

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:7-8).

Mục sư Richard Wurmbrand là mục sư của giáo hội Lutheran, là người đã bị bắt cầm tù vì danh của Chúa Giê-su Christ trong mười bốn năm tại nước Cộng Sản Rô-ma-ni. Khi ông đứng trước hội đồng Thượng Nghị Viện tại Hoa Kỳ, Mục sư Wurmbrand nói với các Thượng Nghị Sĩ,

Những Cơ-đốc Nhân [bị] trói buộc vào những cây thập tự bốn ngày bốn đêm. Những thập tự giá đó để nằm trên sàn nhà và hàng trăm tù nhân phải giải quyết nhu cầu của thân thể của họ trên thân thể những người bị đóng đinh. Rồi những thập tự giá đó được dựng đứng lên lại và những người Cộng Sản nhạo báng, chế giểu, “Nhìn Chúa Giê-su Christ của anh! Ngài đẹp làm sao đó! Hương thơm ngát Ngài mang từ trời xuống!” Tôi phải diễn tả sau đây, sau khi lao vào gần như tình trạng điên cuồng bởi những sự hành hạ, một tu sĩ bị ép buộc đến lấy phân và nước tiểu của người và dung cho hình thức Tiệc Thánh cho Cơ-đốc Nhân . Việc nầy xảy ra trong trại tù Rô-ma-ni của Pitesti. Sau nầy tôi hỏi vị tu sĩ đó rằng tại sao ông không thà chịu chết còn hơn góp phần vào sự chế nhạo đó. Ông trả lời rằng, “Xin đừng xét đoán tôi! Tôi chịu khổ nhiều hơn Đấng Christ.” Tất cả sự miêu tả trong Kinh Thánh về địa ngục và sự đau đớn rùng rợn của Dante Inferno không thể so sánh với sự khổ nạn trong tù Cộng Sản (Richard Wurmbrand, Th. D., Chịu Khổ Vì Danh Chúa Giê-Su Christ ‘Tortured for Christ,’ Công Ty Living Sacrified Book, ấn bản 1998, trang 36, 37).

Những hình ảnh khủng khiếp nầy có thể xảy ra bởi vì con người đã bị ngộ độc bởi tội lổi!

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:7-8).

Tiến Sĩ Lloyd-Jones đã giải nghĩa sâu sắc về đoạn văn chúng ta. Lắng nghe cẩn thận – bởi vì nó nói vể chính bạn, nếu bạn chưa được biến đổi.

Người chưa tin không những tâm linh họ chết, nhưng đồng thời họ cũng sống trong “thù địch chống nghịch lại Đức Chúa Trời,” sự hiểu biết về Đức Chúa Trời của họ hoàn toàn sai lầm. Họ nhìn Đức Chúa Trời như là kẻ thù; Đức Chúa Trời là một người nào đó mà họ [không thích]. Người ấy có thể nói họ tin Đức Chúa Trời, nhưng . . người đó cảm thấy rằng Đức Chúa Trời chống nghịch họ, họ mong ước rằng không có Đức Chúa Trời. Hiển nhiên là một người như vậy không đẹp lòng Đức Chúa Trời, sự công chính về luật của Đức Chúa Trời cũng không được đáp ứng trong họ. Sự thật thứ nhì về người không tin đó là không ở dưới luật pháp của Đức Chúa Trời; họ ghét luật pháp của Đức Chúa Trời. Thế giới chứng minh điều đó ngày nay. Ngay cả khái niệm về luật pháp là họ đã ghét rồi; họ ghét kỉ luật, và những cái gì được diển tả là tự do thì không là gì ngoài [tình trạng vô luật pháp]. Con người xác thịt, và sống trong tội lổi, muốn chính mình là luật pháp, họ muốn làm điều gì họ thích làm, điều gì họ thấy thích… Và họ thấy khó chịu đối với luật pháp và kỉ luật … Người không tin thì không phục dưới luật pháp của Đức Chúa Trời. Quả thật vậy … người ấy không có khả năng để phục được – “Quả thật không được” Bởi vì họ là họ, bởi vì điều ác ở trong họ, bởi vì sự đồi bại, quyền lực tội lổi trong họ, người ấy không thể mong ước được phục dưới luật pháp của Đức Chúa Trời (D. Martyn Lloyd-Jones, M. D., Thư Rô-ma: Giải Nghĩa Chương 8:5-17 ‘Romans: An Exposition of Chapter 8:5-17’, the Banner of Truth Trust, tái bản 2002, trang 43).

Và rồi, lời chú giải cùng đoạn văn của thư Rô-ma 8, Tiến Sĩ Lloyd-Jones nói, “Trước khi chúng ta trở thành Cơ-đốc Nhân, chúng ta chống lại luật pháp của Đức Chúa Trời; rồi khi chúng ta trở thành Cơ-đốc Nhân thì sự chống nghịch chấm dứt ở đó, và có sự hòa giải” (ibid., trang 45).

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:7-8).

Nếu bạn chưa được biến đổi, có phải sự diễn tả nầy nói về bạn trong một vài quan điểm nào đó phải không? Có phải bạn thật sự không thích hát những thánh ca không? Có phải là bạn thật sự không thích ngồi nhóm cầu nguyện trong tối Thứ Bảy, lắng nghe mọi người cầu nguyện phải không? Có phải là bạn không thích để chiến thắng linh hồn phải không? Có phải là bạn thật sự muốn ở một nơi nào khác vào ngày Chúa Nhật – ít nhất là một vài lần phải không? Có phải bạn thường nghĩ rằng Hội Thánh quá nghiêm khắc phải không? Có phải bạn thích suy nghĩ về những việc mà bạn biết là sai phải không – nhưng bạn thật sự ghét cầu nguyện khi bạn đơn độc một mình phải không? Và tất cả những điều đó chỉ cho bạn rằng bạn là tội nhân hư mất, trong xác thịt, trong tư tưởng hư mất phải không?

“Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:7-8).

Bây giờ, nếu có điều nào diễn tả bạn như thế, bạn có thể làm gì được? Thật ra chỉ có hai điều mà bạn có thể làm. Rút lại chỉ có hai sự lựa chọn nầy.

1.  Bạn có thể tiếp tục ép mình tiếp tục đi đến nhà thờ một thời gian, và rồi rời khỏi. Chúng ta có nhiều người bỏ đi hết lần nầy đến lần khác vì lý do đó. Họ không muốn nghe những gì Đức Chúa Trời yêu cầu nơi họ, và họ không muốn ở dưới luật lệ nghiêm khắc trong hội thánh. Cho nên họ bỏ hội thánh. Điều nầy làm họ yên lòng một thời gian. Nhưng “song con đường kẻ phạm tội lấy làm khốn cực thay” (Châm Ngôn 13:15). “Đức Chúa Trời ta đã phán: Những kẻ gian ác chẳng hưởng sự bình an” (Ê-sai 57:21). Cuối cùng thì tâm hồn của họ không yên và không được thoả mãn. Như Thánh Augustine nói cùng Đức Chúa Trời, “Tâm hồn không được yên cho đến khi chúng tìm được sự yên nghỉ nơi Ngài.”

2.  Bạn có thể cầu nguyện để Đức Chúa Trời thay đổi tấm lòng của bạn, và làm mới lại tư tưởng của bạn! Chỉ có Đấng Christ mới có thể làm điều đó trong bạn và cho bạn! Chỉ có Đấng Christ mới có thể ban cho bạn sự bình an cùng Đức Chúa Trời, và bình an trong tâm hồn. “Các ngươi phải sanh lại” (Giăng 3:7). Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể làm điều đó trong bạn. Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể đem bạn dưới sự nhận thức về tội lỗi, và kéo bạn đến cùng Đấng Christ để được tẩy sạch bởi Huyết báu của Ngài! Hãy kêu cầu lên cùng Ngài, vì chỉ có Ngài mới cứu bạn được! Chỉ Đấng Christ mới có thể cất khỏi tâm tư xác thịt của bạn và ban cho bạn một tấm lòng tươi mới để yêu mến Đức Chúa Trời – thay vì một tấm lòng phản nghịch mà bạn đang có! “Sao,” bạn nói, “chỉ có phép lạ mới được!” Bạn đúng rồi đó! Đúng là phải có phép lạ!

Nhưng khi Ngài cứu hồn tôi,
   Tẩy sạch và làm tôi trọn vẹn,
Bởi phép nhiệm màu của tình yêu và ân điển!
   (“Phép Nhiệm Màu ‘It Took a Miracle’
     bởi John W. Peterson, 1921-2006).

Anne Steele (1760), người viết nhạc thánh ca trong thời First Great Awakening, nói,

Ôi hãy thay đổi tấm lòng khốn cùng của chúng tôi,
   Và ban cho sự sống thánh!
Thì tất cả say mê và sức lực của chúng tôi,
   Hởi Chúa Toàn Năng, sẽ thuộc Ngài.
(“Bản Ngã Tội Lỗi Khốn Cùng Ở ‘How Helpless Guilty Nature Lies’
     bởi Anne Steele, 1717-1778;
     theo điệu nhạc “Ngài Hãy Ngự Trên Tôi ‘O Set Ye Open Unto Me’”).

Nếu bạn muốn nói chuyện với chúng tôi về sự tái sinh, và trở thành cơ đốc nhân thật sự, xin vui lòng rời khỏi hàng ghế và đi về phía sau Hậu trường ngay bây giờ. Tiến sĩ Cagan sẽ dẩn bạn đến phòng yên lặng để chúng ta có thể nói chuyện và cầu nguyện. Bác sĩ Chan, xin vui lòng đến đây cầu nguyện cho những ai đáp ứng. A-men.

(KẾT THÚC BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc những bài giảng của Tiến Sĩ Hymers bằng tiếng Việt hằng tuần trên
trang mạng tại www.realconversion.com. Bấm vào “Bài giảng bằng tiếng Việt.”

Bạn có thể gởi điện thư bằng tiếng Anh cho Tiến Sĩ Hymers tại rlhymersjr@sbcglobal.net
hoặc bạn có thể gởi thư về địa chỉ P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Hoặc gọi điện
thoại cho ông tại số (818) 352-0452.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giảng bởi Ông Abel Prudhomme: Rô-ma 8:1-8.
Đơn Ca Trước Bài Giảng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Phép Nhiệm Màu ‘It Took a Miracle’ ” (bởi John W. Peterson, 1921-2006).


DÀN BÀI CỦA

HÒN ĐẢO CỦA NHỮNG LINH HỒN LẠC MẤT

bời Tiến sĩ R.L. Hymers, Jr.

“Vả, chăm về xác thịt sanh ra sự chết; còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an. Vì sự chăm về xác thịt nghịch với Đức Chúa Trời; bởi nó không phục dưới luật pháp Đức Chúa Trời, lại cũng thể phục được. Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:6-8).

(Ê-phê-sô 2:1, 5; Rô-ma 5:1)

I.   Thứ nhất, đoạn văn diển tả tuyệt đối về sự thật của chủng tộc
nhân loại, Rô-ma 8:7.

II.  Thứ hai, đoạn văn cho thấy tình trạng gian ác phổ biến nầy,
1 Giăng 5:19; Rô-ma 5:12, 19; Ê-sai 48:8; Châm-Ngôn
13:15; Ê-sai 57:21; Giăng 3:7.