Print Sermon

Mục đích của trang mạng nầy là để cung cấp những bài giảng viết miển phí và những bài giảng trên vi-đi-ô đến các mục sư và giáo sĩ trên toàn thế giới, đặc biệt là Thế Giới Thứ Ba, là những nơi có rất ít chủng viện thần học hay trường Kinh Thánh.

Những bài giảng và vi-đi-ô này được truyền đến khoảng 1,500,000 máy vi tính trên 221 quốc gia mỗi tháng tại www.sermonsfortheworld.com. Hàng trăm người khác xem nó trên YouTube, nhưng họ sớm rời Youtube và đến với trang mạng của chúng ta, bởi vì mỗi bài giảng hướng họ rời khỏi Youtube mà đến trang mạng của chúng ta. Youtube cung cấp người đến với trang mạng của chúng ta. Bài giảng được chuyển dịch qua 46 ngôn ngữ đến với hàng ngàn người mỗi tháng. Những bài giảng không có bản quyền, cho nên những mục sư có thể sử dụng chúng mà không cần có sự cho phép. Xin vui lòng nhấn vào đây để tìm xem bạn có thể trợ giúp chúng tôi hàng tháng hầu cho việc rao truyền Phúc Âm quý báu này được lan rộng đến toàn thế giới, bao gồm cả các quốc gia Hồi Giáo và Ấn Độ Giáo.

Khi nào bạn viết cho Tiến sĩ Hymers, xin vui lòng cho ông biết bạn đang cư ngụ tại quốc gia nào, bằng không thì ông không thể trả lời cho bạn được. Điện thư (e-mail) của Tiến sĩ Hymers là rlhymersjr@sbcglobal.net.




BỐN SỰ THAN KHÓC TỪ ĐỊA NGỤC

FOUR CRIES FROM HELL
(Vietnamese)

bởi Tiến sĩ R. L. Hymers, Jr.
by Dr. R. L. Hymers, Jr.

Bài giảng được giảng tại Baptist Tabernacle of Los Angeles
Tối Chúa Nhật ngày 5 tháng 8 năm 2012

“Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mát lên, xa thấy Áp-ra-ham, và La-xa-rơ trong lòng người. Và người khóc…” (Lu-ca 16:23, 24).


Bài giảng nầy đã thích nghi và sửa đổi từ “Một Cuộc Hành Trình Ngang Qua Những Hành Lan Của Địa Ngục” bởi Tiến sĩ W. Herschel Ford, trong những Bài Giảng Đơn Giản về Sự Cứu Rổi và Phục Vụ, Nhà Xuất Bản Zondervan, ấn bản năm 1971.

Đây là một người đàn ông trong địa ngục. Ông ta bây giờ đau đớn tột cùng hơn những cái gì mà ông có thể tưởng tượng. Chúng tôi được cho biết “ông đã khóc” Điều nầy có nghĩa rằng “kêu la lên.”

Nếu chúng ta có thể đi vào địa ngục tối nay, chúng ta sẽ nghe hàng ngàn linh hồn đang khóc la lên, “than van và nghiến răng [của họ]” (Ma-thi-ơ 13:42). Chúng ta hãy tưởng tượng mình đi vào địa ngục và thấy một số người kêu la và khóc lóc trong ngọn lửa.

I. Thứ nhất, chúng ta nghe Ca-in khóc, “Sự hình phạt của tôi lớn hơn cái mà tôi có thể chịu.”

Ông khóc và cứ khóc mãi, “Trừng phạt của tôi là lớn hơn tôi có thể chịu” (Sáng-thế-ký 4:13). Tại sao Ca-in ở trong lửa của Địa Ngục? Đó không phải vì ông là kẻ giết người. Môi-se cũng là kẻ giết người, nhưng ông bây giờ ở trên Thiên Đàng. Đa-vít cũng là kẻ giết người, nhưng ông cũng đang ở trên Thiên Đàng. Sứ đồ Phao-lô là một kẻ giết người, nhưng ông bây giờ cũng ở trên Thiên Đàng. Vậy tại sao, tại sao Ca-in phải khóc lóc than thở trong lửa đời đời, “Sự trừng phạt của tôi lớn hơn tôi có thể chịu”? Tại sao Ca-in ở trong địa ngục, trong khi những kẻ giết người khác lại được ở Thiên Đàng?

Ca-in ở trong địa ngục bởi vì ông đã phủ nhận sự cứu rổi bởi huyết. Trong cũa lễ dân của Ca-in không có huyết. Ông cố gắng đạt đến sự cứu rổi bởi sự cải cách đời sống mình và sống cho tốt. Nhưng Đức Chúa Trời từ chối của lễ không xứng đáng đó. Ngài nói,

“Không đổ huyết thì không có sự tha thứ” (Hê-bơ-rơ 9:22).

Chúa Giê-su Christ đã đổ huyết Ngài ra trên thập tự giá để trả thay cho tội lổi, và làm sạch những kẻ có tội từ những sự bất chính của họ. Cách duy nhất để thoát khỏi Địa Ngục là thông qua huyết của Chúa Giê-su Christ. Nhưng Ca-in đã quá tự hào mà không tin vào huyết của Chúa. Đó là lý do tại sao ông ấy ở trong địa ngục. Đó là lý do tại sao ông ấy khóc lóc và than vản đời đời, “Sự trừng phạt của tôi là lớn hơn tôi có thể chịu.”

Một mục sư đã giảng trong điều răn thứ năm, “Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi” (Xuất-ê-díp-tô-ký 20:12). Mục sư nói đến tội lổi xúc phạm đến cha mẹ. Ba người trai trẻ đã phạm tội lổi đó. Hai người trong số họ đến với cha và xin tha thứ, và hứa rằng sẽ sống một đời sống tốt hơn. Nhưng người thứ ba đến với Chúa Giê-su để được rửa sạch tội lổi bởi chính huyết của Ngài trước khi xưng tội với cha của mình. Đứa thứ ba nầy đã được cứu. Nhưng hai đứa kia vẩn còn lạc mất trong sự cứng lòng và trong sự nổi loạn. Tại sao? Tại vì, “không có huyết thì không có sự tha thứ.”

Lòng nầy sao cho trắng băng?
   Còn gì ngoài ra huyết Chúa Giê-su;
Bình tịnh nầy phương chi chữa chăng?
   Còn gì ngoài ra huyết Chúa Giê-su.
(“Huyết Chúa Mầu Nhiệm Biết Bao”
     Nothing But the Blood bởi Robert Lowry, 1826-1899).

Điệ đó rất là phổ biến cho những ai dưới sự nhận thức về tội lổi sẽ cố gắng để tìm sự giải vây bởi sự cải cách đời sống của họ. Nhưng đó là tôn giáo của Ca-in - một của lể không có huyết là công việc của con người. Người nào thay đổi cuộc sống của mình, mà không có đức tin vào huyết của Chúa Giê-su, sẽ khóc lóc với Ca-in trong Địa Ngục, “Sự hình phạt của tôi lớn hơn tôi có thể chịu.”

Tội được sạch không do khổ tu-
   Bèn là nhờ duy huyết Chúa Giê-su;
Việc từ-thiện không thể cứu ai-
   Hoàn-toàn nhờ duy huyết Chúa Giê-su
Huyết Chúa mầu nhiệm biết bao!
   Cho tôi sạch trong hơn tuyết;
Ấy chẳng nhờ chi khác đâu,
   Hoàn toàn nhờ huyết báu Chúa Giê-su.

“Người giàu ở nơi âm-phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên…bèn kêu lên…” (Lu-ca 16:23-24).

II. Thứ nhì, chúng ta nghe những người trong thời Nô-ê kêu la, “Cho chúng tôi vào! Cho chúng tôi vào!”

Những người trong thời Nô-ê là những tội nhân đang lạc mất. Nô-ê được cứu bởi ân điển và đóng một chiếc tàu để dử dìn ông và gia đình khỏi cơn Đại Hồng Thủy. Ông Nô-ê giãng cho người ta nghe trong lúc ông chuẩn bị chiếc tàu. Sứ đồ Phi-e-rơ gọi Nô-ê là “nhà truyền giãng công chính” (2 Phi-e-rơ 2:5). Nhưng những người đó cười ông. Họ chưa từng thấy mưa đừng nối chi là lục. Rồi Đại Hồng Thủy đến, và nước bất đầu dâng lên. Nước dâng lên cao và càng cao hơn. Chắc chắng là những tội nhân đó chại đến chiếc tàu, và đập cửa, kêu la lên, “Cho chúng tôi vào! Cho chúng tôi vào!” Nhưng đã quá trể mà để cho họ vào! Kinh Thánh nối về Nô-ê, “Đức Giê-hô-va đóng cữa tàu lại” (Sáng-thế-ký 7:16). Đức Chúa Trời đã đóng cữa của chiếc tàu, và niêm phong nó. Vì vậy mà đã quá trể để họ được cứu. Họ đều đã chìm trong Đại Hồng Thủy…

Những người nầy đã kháng cự lời kêu gọi của Đức Chúa Trời quá lâu. Họ lo lãng phỉ, vui chơi, và trì hoãn. Họ bỏ qua cơ hội cho sự cứu rổi quá lâu. Tối hôm nay bạn có như họ hay không?

Không bao lâu về trước, tôi đã giãng cho một nhốm gần 200 người. Bốn hoặc năm người đã nhận được sự cứu rổi. Nhưng tất cả số người khác thì chú tâm vào công ăn việc làm, thể thao, và giải trí. Đó là hình ảnh của thế gian tối hôm nay. Chúng ta rao giãng cho họ. Chúng ta cảnh tỉnh họ. Chúng ta nối cho họ biết về sự cứu rổi trong Chúa Giê-su Christ. Nhưng đa số, họ vẩn đi theo cuộc sống tạm bợ, và không tin cậy Đấng Cứu Thế. Họ quên rằng, “theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét” (hê-bơ-rơ 9:27). Nếu bạn qua đời mà chưa nhận sự cứu rổi từ Đấng Christ, bạn sẽ sốm vào ở trong Quả Ngục đời đời, kêu la như những người trong thời Nô-ê, “Cho chúng tôi vào! Cho chúng tôi vào!” Nhưng lúc đó là quá trể, vì bạn đã ở Địa Ngục rồi. Cửa của sự cứu rổi cho quý vị sẽ mãi mãi đóng lại.

“Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên…bèn kêu lên.”

III. Thứ ba, chúng ta nghe Giu-đa khóc than, “Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội.”

Đang lúc tâm trí chúng ta đi sâu vào lòng của Địa Ngục, chúng ta nghe Giu-đa kêu gào lien tục, “Tôi đã phạm tội vì nộp huyết vô tội” (Ma-thi-ơ 27:4).

Chúa Giê-su đã chọn ông nầy làm một trong mười hai Sứ-đồ. Giu-đa đã ở cùng với Chúa suốt ba năm. Ông đã từng nghe Chúa Giê-su giãng dạy. Ông đã từng thấy những dấu kỳ phép lạ Chúa Giê-su đã làm. Ông phục vụ như là một vị thủ quỹ của các Sứ-đồ. Nhưng ông đã đi vào Địa Ngục vì ông vẫn chưa được cứu.

Bạn có thể đi đến nhà thờ mỗi Chúa Nhật, đi đến sự chiến thắng linh hồn, và dâng hiến cách rời rộng nhưng vẩn bị hư mất. Bạn bị lạc mất bởi vì bạn chưa bao giờ tin cậy Chúa Giê-su Christ, và chưa bao giờ được thay đổi. Chỉ có sự thay đổi bên trong và chính Chúa sẽ làm điều đó cho bạn. Bạn phải được tái sanh.

Nhưng Giu-đa quá yêu mến tiền bạc nên đã bán linh hồn mình cho nó. Tuy thế tiền bạc mà ông có được không làm cho ông vui vẽ. Ông ném số tiền mà họ đả trả cho ông khi ông phản bội Chúa Giê-su Christ. Nhưng đã quá trể. Chúa Giê-su đã nản lòng với ông. Ông đi ra ngoài treo cổ, và đi vào địa ngục. Tôi có thể nghe sự than khóc của ông trong lửa, “Tôi đã nộp huyết vô tội! Tôi đã nộp huyết vô tội!” Giu-đa may ra có thể được cứu, nhưng bây giờ thì đã quá trể và không còn cơ hội nữa.

“Nơi âm phủ ông ngước mắt lên, đau đớn …và khóc.”

IV. Thứ tư, Chúng ta nghe Vua Ac-ríp-ba khóc, “Thiếu chút nữa tôi trở thành tín đồ Đấng Christ.”

Ông than khóc, “Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa!” Bây giờ ông không phải là vua. Sứ đồ Phao-lô đã làm chứng cho ông, nhưng ông từ chối Đấng Christ. Ông nói với Phao-lô, “Thiếu chút nữa tôi trở thành tín đồ Đấng Christ” (Công-vụ-các-sứ-đồ 26:28). Thiếu chút nữa ông đã được biến đổi, nhưng ông đã chần chừ quá lâu.

Được nghe rao giảng phúc âm thì không đủ. Vẩn chưa đủ dù trong tâm trí bạn tin vào phúc âm. Bạn cần phải đầu phục Chúa Giê-su, và tin cậy Ngài, để nhận được sự cứu rổi. Vua Ạc-ríp-ba thiếu chút nữa đã tin vào Chúa Giê-su. Nhưng ông đã bỏ qua cho đến khi quá trể. Tôi đã nhìn thấy những người như vậy trong nhiều năm qua. Họ đã lắng nghe bài giảng một cách chăm chú. Thậm chí một số người đã xúc động và khóc. Nhưng họ chỉ rung động nhất về tội lổi của họ rồi quên hết về sự cứu rổi. Ạc-ríp-ba có thể đã được cứu. Nhưng bây giờ đã quá trể và không còn cơ hội. Dường như tôi có thể nghe được sự kêu gào của ông trong địa ngục, “Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa!” khi ông quằn quại trong lửa địa ngục đời đời.

“Gần được thuyết phục” bây giờ đến tin;
    “Gần được thuyết phục” để tiếp nhận Đấng Christ;
Dường như có vài linh hồn đang nói,
    “Hãy đi, Linh hồn, hãy đi đường Ngài,
Thêm một vài ngày thích hợp
   Đến Ngài, tôi gọi.”

“Gần được thuyết phục,” mùa gặt đã qua!
    “Gần được thuyết phục,” sự phán xét cuối cùng đã đến!
“Thiếu chút nữa” không thể giúp ích; “Thiếu chút nữa” chỉ là thất bại!
   Buồn, buồn, đó là tiếng khóc than cay đắng,
“Gần được” – nhưng đã lạc mất.
      (“Gần Được Thuyết Phục” bởi Philip P. Bliss, 1838-1876).

Bạn cũng vậy, thiếu chút nữa đã tin. Bạn nói với lòng rằng, “Một ngày nào đó tôi sẽ tin Chúa Giê-su. Một ngày nào đó tôi sẽ đến với Ngài để được rữa sạch bởi huyết của Ngài.” Nhưng đều ấy rất nguy hiểm khi nói, “Một ngày nào đó.” Sa-tan đã nói với bạn hãy đợi chút lâu nữa. Ma quỷ biết là nó bắt được bạn nếu bạn chờ đợi và bỏ qua sự cứu rỗi của bạn. Nhưng một ngày nào đây thì sự chết sẽ lẻn trên bạn. Bạn sẽ không ngờ trước, và lúc ấy mãi mãi sẽ là quá trể. Dường như tôi có thể nghe bạn khóc than cùng Ạc-ríp-ba trong Địa Ngục, “Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa!

Nguyền xin Đức Chúa Trời có sự nhơn từ trên bạn ngay bây giờ, đương lúc còn thì giờ. Tôi cầu nguyện rằng bạn sẽ tin cậy Chúa Giê-su bằng đức tin đơn sơ. Tôi cầu xin rằng tội lỗi của bạn sẽ được tẩy sạch bởi going Huyết báo của Ngài ngay bây giờ, trước khi Đức Chúa Trời nãn long với bạn, và nói bạn rằng,

“...nơi âm phủ ông ngước mắt lên, bị đau đớn...và khóc lên,”

“Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa! Thiếu chút nữa!”

Hồi ấy buồn làm sao khi đối diện sự phán xét, bạn nhớ lại với sự vô nhơn từ,
   Rằng bạn trì quản và chần chừ tới khi Thánh Linh rời khỏi;
Quở trách thay và buồn thảm thay, nếu như sự chết tìm thấy bạn lúc tuyệt vọng,
   Bạn đã trì quản, chần chừ, và đợi chờ quá lâu.
(“Nếu Bạn Chần Chờ Quá Lâu” bởi Dr. John R. Rice, 1895-1980).

Chúng tôi cầu nguyện biết bao rằng bạn sẽ tin cậy Chúa Giê-su tối hôm nay, đặng tội lỗi của bạn có thể được tẩy sạch bởi giòng Huyết báo của Ngài! Tôi sẽ hát bài hát bởi Tiến sĩ Rice một lần nữa Nếu bạn sẵn sang để tin cậy Chúa Giê-su và nhận sự cứu rỗi, xin vui long đi đến phía sau của phòng trong khi tôi hát. Tiến sĩ Cagan sẽ hướng dẩn bạn đến một chổ yên tịnh để chúng tôi có thể cố vấn và cầu nguyện với bạn. Bạn đi trong lúc tôi hát.

Bạn đã chờ đợi một cách xất xược, chói bỏ Ngài cách hờ hợt,
   Bạn đã phạm tội lâu và khiếp sợ, lòng bạn thật sai;
Ôi, nếu Chúa không nhẩn nại, xúc phạm Thánh Linh yêu quí,
   Nếu Ngài không còn gọi bạn, số phận là bạn khi Ngài rời khỏi.
Rồi buồn làm sao khi đối diện sự phán xét không chút xốt thương,
   Rằng bạn trì quản và chần chừ tới khi Thánh Linh rời khỏi;
Quở trách thay và buồn thảm thay, nếu như sự chết tìm thấy bạn lúc tuyệt vọng,
   Bạn đã trì quản, chần chừ, và đợi chờ quá lâu.

(CUỐI BÀI GIẢNG)
Bạn có thể đọc bài giảng bằng tiếng Việt hằng tuần của Mục sư Tiến sĩ Hymers ở
trên trang mạng tại www.realconversion.com. BÃm vào “Bài Giãng Ti‰ng ViŒt. ”

You may email Dr. Hymers at rlhymersjr@sbcglobal.net, (Click Here) – or you may
write to him at P.O. Box 15308, Los Angeles, CA 90015. Or phone him at (818)352-0452.

Đọc Kinh Thánh Trước Bài Giãng bởi Tiến sĩ Kreighton L. Chan: Ma-thi-ơ 13:47-50.
Đơn Ca Trước Bài Giãng bởi Ông Benjamin Kincaid Griffith:
“Nếu Bạn Chần Chừ Quá Lâu” If You Linger Too Long
(bởi Tiến sĩ John R. Rice, 1895-1980).


DÀN BÀI

BỐN SỰ THAN KHÓC TỪ ĐỊA NGỤC

bởi Dr. R. L. Hymers, Jr.

“Người giàu ở nơi âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra-ham và La-xa-rơ trong lòng người. Và người khóc…” (Lu-ca 16:23,24).

(Ma-thi-ơ 13:42)

I.   Thứ nhất, chúng ta nghe Ca-in khóc, “Sự hình phạt của tôi
lớn hơn cái mà tôi có thể chịu,” Sáng-thế-ký 4:13;
Hê-bơ-rơ 9:22; Xuất-ê-díp-tô-ký 20:12.

II.  Thứ nhì, chúng ta nghe những người trong thời Nô-ê khóc la,
“Cho chúng tôi vào! Cho chúng tôi vào!” II Phi-e-rơ 2:5;
Sáng-thế-ký 7:16; Hê-bơ-rơ 9:27.

III. Thứ ba, chúng ta nghe Giu-đa khóc than, “Tôi đã phạm tôi vì
nộp huyết vô tội,” Ma-thi-ơ 27:4.

IV. Thứ tư, chúng ta nghe Vua Ạc-ríp-ba khóc, “Thiếu chút nữa
tôi trở thành tín đồ Đấng Christ,” Công-vụ Các Sứ Đồ 26:28.